Chương 29: Trấn Hà đỉnh

"Không có gì to tác." Nam Phong thấy Viên Qua thật sự không biết gì, kiềm chế hết mọi cảm xúc: "Có người phát hiện gần chỗ ngươi đi ngang qua có ma tu lui tới, cho nên ta đến hỏi thăm."

"Nam Phong tiên trưởng, Viên Qua từ nhỏ đã coi Bộ tiên tôn là hình mẫu trên con đường tu luyện, nếu hắn phát hiện ra tung tích của ma tu, làm sao có thể giấu giếm?" Bào tông chủ sợ Cửu Thiên Tông bất mãn với Thần Cực Môn, vội vàng giải thích: "Nếu tiên trưởng thật sự lo lắng, ta sẽ bảo Viên Qua cùng ngươi đi lại con đường đó, ngươi thấy sao?"

Vẻ mặt ông tràn đầy nịnh nọt, trong lòng lại có chút oán hận, ma tu lui tới cái gì, rõ ràng Cửu Thiên Tông vẫn nghi ngờ bọn họ gây rối lúc trước, nhưng do không có chứng cứ, mới tìm cớ làm cho bọn họ xấu hổ.

Mấy năm nay Thần Cực Môn bọn họ dùng thủ đoạn này để bắt nạt các tiểu tông môn, không ngờ cũng có ngày mình bị làm khó dễ.

Thấy Nam Phong không nói gì, Bào tông chủ biết đối phương không phản đối lời đề nghị của ông, ông quay qua nháy mắt ra hiệu cho đồ đệ, ngồi đó làm gì, không mau dẫn người ta đi lại con đường đó?

"Nam Phong đạo hữu, xin mời." Viên Qua đứng dậy chắp tay với Nam Phong, rút phi kiếm nhảy lên, Nam Phong và hai đệ tử chân truyền đuổi theo.

Bốn người chạy nhanh, mau chóng ra khỏi thành trì do Thần Cực Môn trấn giữ, sau đó là những ngọn núi phủ đầy tuyết, và những con sông đóng băng.

Nam Phong lặng lẽ tính toán tốc độ ngự kiếm của Viên Qua, trước khi tới, hắn đã điều tra thời gian Viên Qua rời khỏi tông môn và đến Vấn Tinh Môn, tốc độ bay hiện tại vừa phải, chứng tỏ Viên Qua không chậm trễ trên đường.

Đi ngang qua Phù Quang điện, Nam Phong hành lễ từ xa: "Tông môn nào ở gần Vấn Tinh Môn?"

"Vạn Hỏa Tông và Vọng Thư Các." Một đệ tử chân truyền đáp lời: "Vọng Thư Các chỉ cách Vấn Tinh Môn sáu trăm dặm."

"Chắc ba tông môn này trấn giữ Trấn Hà đỉnh……" Nghe thấy ba chữ Vọng Thư Các, Nam Phong hơi mất tự nhiên, chỉ trách mình lúc trước đã nói chuyện quá chắc chắn.

"Tuy Vọng Thư Các yếu ớt, nhưng có Vạn Hỏa Tông và Vấn Tinh Môn trấn giữ, Trấn Hà đỉnh đương nhiên vô cùng an toàn."

Lông mày Nam Phong run lên, hắn không thể nghe hai chữ "an toàn", vừa nghe là cảm thấy khó chịu.

Đi ngang qua một tòa thành trì, đèn lồng đỏ được treo hai bên đường chính, thỉnh thoảng vang lên tiếng cười, Nam Phong không khỏi dừng phi kiếm để nhìn vài lần: "Tòa thành này thật náo nhiệt."

Bình thường hắn rất ít khi chú ý đến cuộc sống của người phàm trong thành trì, lần này cần ngự kiếm quan sát xung quanh, hắn đã phát hiện ra rất nhiều điều mà trước đây hắn không chú ý tới.

Thành trì có lớn có bé, có phồn hoa, có đổ nát, cho dù có tông môn tu tiên bảo vệ, các thành trì cũng khác nhau.

"Đào Lâm thành." Bay qua cổng thành, hắn thấy rõ dòng chữ khắc trên cổng thành.

Hắn nhớ lại trong ghi chép của tông môn có liên quan đến Vọng Thư Các, có một tòa thành trì được tông môn này bảo vệ, tên là Đào Lâm thành.

Hóa ra đây là Đào Lâm thành được Vọng Thư Các bảo vệ.

Nam Phong quay đầu nhìn về phía Đào Lâm thành lần nữa, tâm trạng hơi phức tạp, tuy tòa thành này không lớn, nhưng cuộc sống của người phàm không kém gì so với thành trì do Cửu Thiên Tông bảo vệ.

"Phía trước là Vấn Tinh Môn." Viên Qua dừng lại ở đầu kiếm: "Nam Phong đạo hữu, chúng ta có cần đến chào Vấn Tinh Môn không?" Có thể đến chào, nhưng hắn không có tiền để chuẩn bị quà gặp mặt.

"Không cần." Nam Phong chậm rãi lắc đầu: "Làm phiền Viên Qua đạo hữu, sự việc đã sáng tỏ, chúng ta nên trở về tông môn báo cáo."

"Tại hạ sẽ đưa đạo hữu một đoạn đường." Viên Qua thấy thế, vội vàng nói: "Nếu đạo hữu có gì khác muốn biết, tại hạ nhất định biết gì thì nói hết."

"Xin đạo hữu hãy dừng bước, về phần những việc mà quý tông phạm phải mấy năm nay, đệ tử Chấp Pháp Đường của tông môn ta sẽ đến thương lượng với quý tông chủ." Nhắc tới những chuyện Thần Cực Môn phạm phải trước đây, sắc mặt Nam Phong lạnh lùng: "Tu luyện không hề dễ dàng, hy vọng sau này quý tông tuân thủ nghiêm ngặt với ý định thực sự của mình, chớ nên ỷ thế để ức hiếp người khác."

Viên Qua chắp tay hành lễ, lúc ngẩng đầu lên, ba người của Cửu Thiên Tông đã ngự kiếm bay đi.

Hắn nhíu mày, vì sao Cửu Thiên Tông để ý hắn đã gặp ai trên đường đến Vấn Tinh Môn? Cúi đầu nhìn nhẫn ban chỉ trên ngón tay, hắn xoay mũi kiếm, chuẩn bị chạy đến Vọng Thư Các để nhắc nhở Cửu Hồi, coi như là tiền lãi chưa trả trên số tiền hắn nợ.

Chờ chút!

Hắn nhìn về hướng ba người Cửu Thiên Tông rời đi, vươn vai trên kiếm, giả vờ nhỏ giọng phàn nàn: "Chẳng hiểu nổi, đây không phải là giày vò người khác à."

Trên mây, Nam Phong nhìn Viên Qua hùng hổ quay trở lại Thần Cực Môn, nói với đệ tử chân truyền: "Hai ngươi lén đi theo hắn, xem hắn có mật báo cho ai không."

"Vâng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!