Một ngày trước, Cửu Thiên Tông có rường cột chạm trổ, mái cong và cánh giác, đình lầu nhiều lớp, ai đến cũng khen tráng lệ đồ sộ, có thể nói là vùng đất tiên.
Nhưng Cửu Thiên Tông bây giờ tựa như bị cuồng phong tàn phá, rơi vào hỗn loạn.
Đá quý được khảm trên tấm bảng của tông môn đã bị gỡ sạch, đài quan sát được xây bằng ngọc trắng bị sơn màu đen sặc sỡ, mặc dù cá chép vẫn còn trong hồ, nhưng bị đánh vảy sạch sẽ, mấy con cá chép béo cực kỳ bất lực ở trong nước.
Những bụi cây vốn được cắt tỉa gọn gàng xung quanh, lúc này không biết bị dùng linh dược gì, mọc um tùm chỗ này chỗ kia, dây leo bò dọc theo xà và cột lên mái nhà, ép ngói thành một mớ hỗn độn, mấy ngôi miếu đổ nát ngoài thành còn hoàn chỉnh hơn ngôi nhà này.
Hai tượng sư tử ngậm châu ngọc đứng ở cổng lớn, hạt châu trong miệng đã bị trộm, thè ra cái lưỡi lớn, cặp sư tử ngọc vốn oai phong lẫm liệt, biến thành sư tử mắc bệnh não vì thè lưỡi ra.
Dễ thấy nhất là pho tượng Bộ Đình tiên tôn đứng sừng sững trong sân luyện võ, ngày hôm qua pho tượng trông lạnh lùng và tự phụ, hiện giờ đã thay bộ váy hoa mẫu đơn, môi đỏ như lửa, thắt chiếc khăn màu xanh ngọc lục bảo trên đầu, khăn bay lượn lờ trong gió đêm, đặc biệt bắt mắt.
Ngoài ra còn có các tay vịn bằng ngọc trắng đủ màu sắc, chân dung của các loài chim và động vật thè lưỡi lớn, toàn bộ khung cảnh rối loạn và khó coi.
Thủ đoạn quá độc ác, đúng là không biết xấu hổ và nhục nhã!
Mọi người đồng loạt quay qua nhìn tông chủ của Thần Cực Môn, Bào tông chủ đang cúi đầu nhìn áo ngoài, thấy mọi người đều tập trung vào mình, nhíu mày khó hiểu, mọi người nhìn ông làm gì?
"Bào tông chủ, hình như tối nay ngài không tới Trấn Yêu Ngục phải không?"
Sắc mặt của Bào tông chủ hơi khó coi, hai ngày trước ông bị vài chiêu của Thu tiên tôn đánh bất tỉnh, không phải những người này không biết, tại sao bây giờ còn không quên giễu cợt?
"Bào tông chủ, ngài nói xem ngài……" Một vị tông chủ tiếc nuối lắc đầu: "bốc đồng quá."
Trước kia bắt nạt các tiểu tông môn thì không sao, hiện giờ to gan đến quấy rối Cửu Thiên Tông: "Kiêu căng ngạo mạn, sinh tử khó lường."
Bào tông chủ cuối cùng cũng hiểu, bọn họ đang nghi ngờ những việc này là do Thần Cực Môn làm, vội liên tục phủ nhận: "Việc này không liên quan đến chúng ta, các ngươi đừng suy nghĩ vớ vẩn."
"Ngoại trừ Thần Cực Môn các ngươi có ân oán với Cửu Thiên Tông, còn ai nữa?" Một tông chủ của tiểu tông môn từng bị Thần Cực Môn bắt nạt mạnh dạn nói: "Các ngươi luôn hành động kiêu ngạo từ trước đến nay, có chuyện gì các ngươi không dám làm?"
Bọn họ thật không làm được chuyện này!
Bào tông chủ tức giận: "Sao không có, Thanh Lam Môn không có ân oán cũ với Cửu Thiên Tông à?"
Lời vừa dứt, ông lập tức hối hận, nhưng lời nói ra như nước đổ đi, dù ông hối hận cũng không rút lại được.
"Thu tiên tôn là nhân vật thế nào, sao có thể làm ra chuyện như vậy." Tông chủ của tiểu tông môn lợi dụng nhược điểm của Bào tông chủ, nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng: "Ta thấy ngươi oán hận chuyện hôm trước, vì thế thừa dịp chúng ta không chú ý, làm cho Cửu Thiên Tông hỗn loạn, đổ lỗi cho Thu tiên tôn. Một mũi tên bắn trúng hai con chim, Bào tông chủ tính toán hay thật."
Mọi người càng nghe càng cảm thấy đây là sự thật, lặng lẽ nhích sang một bên, chẳng mấy chốc xung quanh Bào tông chủ không còn ai.
Chỉ trong ba ngày, Bào tông chủ lại cảm nhận nỗi khổ không nói nên lời lần nữa, giờ phút này ông đã hiểu rất rõ bốn chữ "nỗi oan khó giải".
Ngay cả một số đệ tử của Cửu Thiên Tông cũng hơi nghi ngờ Thần Cực Môn. Nhưng bọn họ chú trọng chứng cứ và sự công bằng trong hành động của mình nên không ai làm phiền Bào tông chủ trước khi điều tra rõ sự việc.
Trưởng lão của Cửu Thiên Tông vừa dùng pháp thuật để dọn sạch dây leo trên mái hiên, ngay sau đó những dây leo này mọc trở lại. Trước mắt bao người, mấy dây leo phát triển nhanh chóng, cuối cùng tập trung lại thành một đống, ép thành một con heo mập xấu xí bị cắm sừng.
Nhìn con heo, rồi nhìn chiếc khăn màu xanh ngọc lục bảo bay phấp phới trên đầu tượng ngọc Bộ tiên tôn, mọi người muốn cười nhưng không dám cười, chỉ có thể tuyệt vọng nhớ lại những chuyện thương tâm đã xảy ra trong cuộc đời dài đằng đẵng của họ.
"Khụ khụ khụ." Cẩm Khinh Cừu mở quạt ngọc che khóe miệng điên cuồng nhếch lên của mình, tuy Thần Cực Môn đáng nghi nhất, nhưng bọn họ không có gan, cũng không có năng lực này.
Lần này Cửu Thiên Tông giết vô số ma tu, không chỉ làm mọi người không hề chú ý đến chuyện ở Vấn Tiên thành, còn khiến cho uy tín của Cửu Thiên Tông lớn hơn trước.
Đáng tiếc mọi nỗ lực đều biến thành trò đùa khi tấm bảng của tông môn Cửu Thiên Tông bị gỡ đá quý, thậm chí pho tượng của tông chủ còn đội khăn màu xanh biếc.
Ai dám tin, có người ở trong địa bàn của Cửu Thiên Tông, dưới con mắt của rất nhiều người, làm nhiều chuyện như vậy mà không bị ai phát hiện?
Lúc này thứ tung bay trên đầu pho tượng của tông chủ không phải là chiếc khăn màu xanh ngọc lục bảo, mà là mặt mũi của Cửu Thiên Tông.
Người đứng phía sau dùng thủ đoạn vô đạo đức như vậy để xé mặt Cửu Thiên Tông ném xuống đất, dùng lòng bàn chân nghiền nát nhiều lần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!