Chương 18: Con mèo Tiểu Bạch

Tiếng "Cứu ta với" tê tái cõi lòng, lay động tâm hồn, giống như âm thanh ma quái xuyên qua tai, dường như có thể xuyên qua linh hồn, thẳng tới thức hải.

Tất cả tông chủ trong Nghị Sự Điện đều nghe thấy tiếng gào này, mọi người không nói lời nào, biến thành những luồng ánh sáng lao tới.

"Chúc Viêm" thấy tình thế không ổn, không hề dè chừng, lấy pháp khí bản mạng bay về phía trước, người hắn hận nhất ngay lúc này là Cửu Hồi, nhưng người phải giết là Lạc Quỳ.

Hầu hết mọi người trong Trường Thọ Cung giỏi đan dược và chữa bệnh, hơi yếu trong chiến đấu. Không biết tu vi của Chúc Viêm giả đến mức nào, áp lực tinh thần đè nặng như núi khiến Lạc Quỳ khó thở.

Thấy kẻ địch tới gần, Lạc Quỳ biết mình không thể tránh được, cố gắng xoay người che trước mặt Cửu Hồi.

Có thể kéo được một hơi thở, có thể sống một……

Bụp!

Con chim vàng kêu cứu đã chặn đòn tấn công của Chúc Viêm giả, nó vừa chắn vừa hét to kêu cứu, trông cực kỳ bận rộn.

"Tỷ tỷ cẩn thận." Cửu Hồi buông tay Lạc Quỳ ra, ngón trỏ và ngón giữa tay phải kẹp một tờ phù chú, "Định!"

Chúc Viêm giả thấy đánh lén không thành công, biết kế hoạch đã thất bại, không chút do dự xoay người bỏ chạy, nhưng hắn vừa rời mặt đất chưa đầy hai thước, Định Thân Phù mà Cửu Hồi ném ra đã xuyên qua không khí bay đến.

Hắn thầm cười lạnh, một tờ Định Thân Phù nho nhỏ cũng muốn cản đường của hắn, kẻ tu tiên này thật to gan, thế hệ này còn kém hơn thế hệ trước.

Ngay sau đó, Định Thân Phù đầy trời, rơi xuống như mưa, bao vây Chúc Viêm giả kín mít.

"Các ngươi……" Chúc Viêm giả ngã xuống đất, mở mắt một cách khó khăn, muốn nhìn rõ Cửu Hồi ra tay như thế nào, vì sao loại Định Thân Phù này có thể hạn chế hành động của hắn.

"Ủa, vẫn còn cử động à?"

Bụp, một tờ Định Thân Phù đập lên mắt hắn, hắn hoàn toàn không thể nhúc nhích.

Người bình thường nào lại mang theo nhiều Định Thân Phù như vậy trên người?!

Lạc Quỳ thấy Cửu Hồi chuẩn bị tới gần Chúc Viêm, vội vàng giữ chặt nàng: "Chờ đã, đừng tới gần hắn."

Nàng lo lắng Chúc Viêm giả vờ không động đậy, chờ Cửu Hồi tới gần sẽ nổi cơn bạo lực làm tổn thương người.

Cửu Hồi vốn dĩ muốn tới chém hai đao, nhưng thấy Lạc Quỳ lo lắng, hơn nữa những người khác đã chạy đến, vì thế cất con dao găm giấu trong tay áo, nhẹ nhàng nắm tay Lạc Quỳ: "Tỷ tỷ đừng lo, ta không đi."

"Nơi này đã xảy ra chuyện gì?" Các đại tông chủ lần lượt chạy tới, nơi vắng vẻ nhanh chóng chật kín người.

Tông chủ của Vạn Hỏa Tông nhìn thấy một thứ trên mặt đất dán đầy Định Thân Phù, hỏi một vị tông chủ bên cạnh: "Đây là cái gì?"

Bộ Đình phất tay dùng pháp thuật gạt bỏ Định Thân Phù trên mặt Chúc Viêm, tông chủ Vạn Hỏa Tông lập tức thay đổi sắc mặt: "Chúc Viêm?"

Gần nửa canh giờ trước Chúc Viêm mới rời khỏi Nghị Sự Điện, tại sao hiện tại biến thành như vậy?

Mọi người nhìn con chim vàng vẫn đang kêu cứu trên không trung, quay đầu nhìn nhóm ba người Cửu Hồi, tông chủ Vạn Hỏa Tông hỏi: "Ai làm Chúc Viêm bị thương?"

Cửu Hồi vẫy tay với con chim vàng, nó biến thành lông chim bay trở về lòng bàn tay của nàng. Mọi người lập tức hiểu rõ, pháp khí ồn ào làm người ta đau đầu là của tiểu cô nương.

"Đồ nhi ngoan, con có sao không?" Ngọc Kính chen ra khỏi đám đông, nhìn nàng từ trên xuống dưới, rồi quay đầu nhìn Chỉ Du cúi đầu không nói ở trong góc: "Các con có bị thương không?"

"May mắn có con chim vàng mà sư phụ tặng cho con, chúng con không sao." Cửu Hồi ngoan ngoãn lắc đầu, "Không biết vì sao, vừa rồi Chúc Viêm đạo hữu đột nhiên đánh lén Lạc Quỳ tỷ tỷ. Tu vi của đồ nhi nông cạn, không dám đối đầu với hắn, đành phải dùng một ít Định Thân Phù để trói hắn lại, chờ các vị trưởng bối tới quyết định."

Một ít Định Thân Phù?

Tông chủ Vạn Hỏa Tông nhìn đồ đệ bị Định Thân Phù dán kín mít, sắc mặt hơi khó coi, cái này kêu là một ít Định Thân Phù?

Vọng Thư Các ra ngoài không mang theo thứ gì khác, chỉ mang theo Định Thân Phù?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!