Chương 50: (Vô Đề)

"Jungkookie, anh mang về một đáng yêu giống em này."

Jungkook nằm ở trên giường ngước mắt về phía cửa, trông thấy Taehyung vui vẻ bước vào, trên tay còn ôm một cục khăn tròn tròn trắng muốt.

Vài giây sau bạn nhỏ phải tròn mắt ngạc nhiên khi Taehyung khoe ra một em bé, nhóc con giương đôi mắt tròn chẳng kém cạnh nhìn chằm chằm vào em.

"Ô, em bé ở đâu vậy Taehyung?"

Jungkook há hốc miệng, ngay khi đứa nhỏ nhìn em khẽ e a những thanh âm không rõ ràng, Jungkook cảm thấy trái tim mình rung lên những cảm xúc thật khó tả.

"Anh tình cờ gặp được đấy."

"Làm phiền nhà mình rồi ạ."

Jungkook lần nữa ngước ra cửa, nữ y tá tay cầm túi đựng hộp cháo và sữa nhẹ nhàng đi vào chào hỏi, tiện để đồ lên bàn nhỏ ở cuối chân giường.

"Đây là y tá chăm sóc cho bé con này, ban nãy anh tình cờ gặp ở hành lang nên giúp người ta dỗ bé con đang quấy khóc."

Jungkook à lên một tiếng, nữ y tá cũng đồng dạng mỉm cười nhìn em cúi đầu làm quen, em cũng vui vẻ đáp trả.

Y tá tên Hara, lớn hơn Jungkook một tuổi. Có vẻ như cô và em nói chuyện khá hợp cạ với nhau.

Hara kể một số chuyện về đứa bé này cho cả hai người nghe, lúc sau liền xin phép rời đi, vui vẻ khi Taehyung và Jungkook ngỏ lời muốn trông giữ đứa nhỏ cho cô.

Đứa nhỏ là bé gái mới sinh được hơn một tháng, trong hoàn cảnh vô cùng đáng thương và chật vật. Giữa tháng trước, phòng cấp cứu tiếp nhận một ca tai nạn cần cứu gấp, là một cặp vợ chồng trong khi người vợ đang mang thai tháng thứ tám. Tình trạng nguy cấp, người chồng bị thương nặng, vừa đưa đến bệnh viện chưa đầy mười phút liền không qua khỏi, để lại người vợ thoi thóp đầy máu ôm bụng bầu lớn.

Các y bác sĩ nhanh chóng cấp cứu, khó khăn lắm mới cứu được đứa bé ra ngoài, người mẹ vì kiệt sức và mất máu, qua đời ngay trên bàn mổ. Đứa nhỏ mới sinh ra đã thiếu vắng cả hơi cha lẫn mẹ, nhỏ bé yếu ớt vì sinh non phải nằm lồng kính.

Jungkook ngồi tựa lưng lên thành giường, phía sau được Taehyung cẩn thận kê gối, ôm ấp đứa nhỏ trong lòng dịu dàng nhìn bé. Hoàn cảnh của bé khiến em mủi lòng.

"Bụng em còn đau không?" Kim Taehyung khẽ luồn tay xoa xoa thắt eo của em hỏi.

"Em đỡ rồi, ông xã đừng lo."

Jungkook chun mũi cười trả lời, vuốt ve bầu má mềm mỏng của đứa nhỏ trong tay. Da dẻ bé hồng hào, người nhỏ xíu có chút gầy. Jungkook cưng nựng vừa đùa vừa hỏi han, đứa nhỏ có vẻ chăm chú nhìn đến không chớp mắt.

"Ui, em bé cắn mũi em này Taehyung."

Jungkook vừa cúi xuống mặt bé, đứa nhỏ đã quờ quạng hai cánh tay bé tí lên mặt em, miệng nhỏ thơm mùi sữa còn há to, ngậm lấy đầu mũi tròn của bạn nhỏ.

Jungkook vui vẻ cười, Taehyung cũng không giấu nổi cảm xúc hạnh phúc xoa xoa lưng em, cúi xuống hôn lên má Jungkook, một cái lên má bé con.

Hara quay lại với bình sữa bột vừa pha, từ ô kính nhỏ nhìn vào bên trong, cảm giác ba người họ ở chung một chỗ trông hạnh phúc như một gia đình.

Bé con ấy, xứng đáng có một mái ấm trọn vẹn.

Cô đột nhiên quay trở lại chỗ làm việc của mình, sau đó quay lại rất nhanh.

Sau tiếng gõ cửa, Hara đẩy cửa bước vào đã trông thấy Taehyung vừa ru đứa nhỏ ngủ ngoan trong vòng tay mình.

Cảm giác như Taehyung có thể mang đến cho bé con những cảm xúc tin tưởng, yêu thương, thậm chí là thân thuộc đến vĩ đại như có sợi dây gắn kết khi anh có thể dỗ dành đứa nhỏ dễ dàng như đã quen thuộc từ lâu.

"Cô quay lại rồi à? Đứa bé ngủ rồi, để tôi giúp cô đưa bé trở lại phòng."

"Hai người có vẻ rất yêu quý bé, anh có muốn cho bé ngủ lại đây cùng hai người không?"

Jungkook có chút vui vẻ, nhìn Taehyung với ánh mắt mong chờ.

"Thật sự có thể để bé con ở lại đây sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!