Chương 5: (Vô Đề)

"Jungkook thổi phù phù rồi, anh còn đau nhiều không.."

"Không đau nữa."

Kim Taehyung khẽ giật mình trước cái nhào ôm của Jungkook, sau đó cũng chẳng hề bài xích đưa tay vỗ vỗ lên lưng em, mỉm cười nói mình không sao nữa. Jungkook rưng rưng sắp khóc, dụi mắt vào vai áo anh lau lau nước mắt lưng tròng. Tự nhiên lao vào ôm người ta lại còn xấu xí nức nở, em nhỏ đang cảm thấy ngại ngùng nhiều chút.

"Tôi không sao thật đấy, ngoan nào."

Kim Taehyung thấy Jungkook vẫn ghì chặt anh gục đầu nhỏ trên vai mình, bàn tay kiên trì vỗ lưng em dỗ dành. Nhóc con này tự nhiên lại nhảy dựng lên lo lắng cho anh như thế, khiến Kim Taehyung vạn phần thấy ấm áp trong lòng.

Trái tim nhức nhối thật đấy!

"Hửm? Tôi đưa em về phòng ngủ nhé?"

Kim Taehyung xoay mặt nhìn xuống mái đầu tròn xoe những lọn tóc mềm thơm mùi dầu gội của em, gương mặt áp lên vai anh chỉ lộ nửa sườn trắng mịn, môi hồng nhỏ khẽ dẩu ra. Jeon Jungkook cựa quậy, bàn tay nắm lấy lưng áo Taehyung thành nắm đấm tròn trông yêu cực.

"Ngủ ở đây.."

"Hửm?"

Còn hỏi lại???

"Ngủ ở đây cơ.." Jeon Jungkook đỏ tai nhắc lại.

Kim Taehyung nghe rõ cả hai lần, khoé môi không tự chủ cong lên một đường. Giơ tay kéo vai áo hơi rộng bị trễ xuống của Jungkook, rồi vỗ tay xuống giường.

"Rồi cho em ngủ ở đây, nào nằm xuống để tôi tắt điện."

Jungkook nghe thế liền lồm cồm bò ra khỏi lòng Taehyung, ngoan ngoãn nằm sang một phần giường, tay kéo chăn trùm đến ngang cổ chỉ hở mỗi cái đầu nhỏ, mắt tròn chăm chăm nhìn theo anh. Kim Taehyung xuống giường đi tắt điện phòng, chỉ chừa ánh sáng vàng nhạt từ cây đèn ngủ trên tủ đầu giường. Bên giường còn lại nhẹ lún xuống, Kim Taehyung chui vào chăn cùng Jungkook, lộ liễu quay mặt sang nhìn em.

"Anh nhìn gì.."

"Thấy lạ khi hôm nay em nhõng nhẹo quá."

"Thì.. thì kệ em.."

Jeon Jungkook bối rối đảo mắt, một phát quay lưng về phía anh, ngay sau đó nghe được tiếng cười dịu dàng của anh lớn vang lên nhỏ nhẹ. Kim Taehyung bật cười, nhìn tấm lưng của Jungkook một lát mới vươn tay xoa xoa tóc em, nhắc nhở.

"Ngủ đi."

Khi nghe nhịp thở của người kia vang lên đều đặn một lúc lâu, Jeon Jungkook mới nhẹ nhàng xoay người trở lại. Nằm nghiêng người một bàn tay kê dưới má, em nhìn Kim Taehyung đã đi vào giấc ngủ rất nhanh. Dạo này công việc bận rộn, giấc ngủ đối với anh là vô cùng quý giá. Jungkook mím môi nhích lại gần hơn với anh lớn, ánh đèn ngủ mờ mờ thoáng qua khiến ngũ quan của anh càng thêm đẹp đẽ, cuốn hút.

Kim Taehyung thực sự rất rất đẹp trai, người đàn ông đẹp trai nhất mà Jungkook từng gặp. Anh đẹp theo một cách riêng, vừa có nét Âu vừa có nét Á, trông đặc biệt và cuốn hút vô cùng.

Jeon Jungkook ngây ngốc mỉm cười, có lẽ em đã nhận ra bản thân mình dạo này đang gặp vấn đề gì rồi.

Đôi môi mềm mại rướn lên, ịn vào một bên má ấm áp của người đang ngủ say một cái hôn. Người chưa ngủ thì lén khúc khích mấy tiếng.

Em nhích nhẹ ra một chút, nằm gọn trở lại quay mặt về phía Taehyung, cùng anh say giấc...

Sáng hôm sau là chủ nhật, là ngày nghỉ nên Jungkook thoải mái với bản thân một chút, không cài báo thức bởi không cần dậy sớm, em muốn cuối tuần tranh thủ ngủ nướng.

Đêm hôm qua tự nhiên lại ngủ ngon đến lạ kỳ!

Kim Taehyung trở mình dậy trước, phòng ngủ kéo kín rèm nên ánh sáng bên ngoài khó hắt vào. Bàn tay sờ soạng tìm điện thoại trên đầu giường, Kim Taehyung nhận ra hôm nay mình có hẹn nên quyết định sẽ thức dậy, trong khi hai mắt vẫn còn lơ mơ.

Cảm giác có vật thể cứng cứng lại mềm mềm đụng chạm ở trước ngực, Taehyung dụi mắt nheo mày nhìn xuống, mái đầu đen óng tròn nhỏ đập vào mắt thật gần khiến anh tỉnh ngủ. Jeon Jungkook từ khi nào đã cắm đầu vào lòng anh, tấm chăn bị em đạp xô xuống chân giường.

Không hiểu sao Kim Taehyung lại bật cười, cứ cho là thấy em đáng yêu đi. Anh nhấc đầu ngó xuống nhìn, gương mặt bầu bĩnh của Jungkook ấn xuống nệm giường khiến một bên má mềm ửng hồng, sáng sớm môi má còn hơi sưng lên, trông hệt như em bé.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!