Chương 49: (Vô Đề)

...

Hai người trở lại Seoul tất bật vào một ngày nắng ấm, sau bốn ngày ba đêm thảnh thơi ở Busan.

"Kekeke Taehyungie, cả đời này anh không thể thoát khỏi em được đâu!"

Jeon Jungkook bật ra điệu cười gây thương nhớ, vừa đi vừa vòng tay ôm quanh hông người yêu cao lớn khi cả hai vừa rời khỏi ủy ban.

Kim Taehyung nhẹ cúi đầu nhìn bạn nhỏ trước mắt nhí nhố ôm anh bước lùi, còn nói mấy câu trẻ con không chịu được. Nụ cười của em vương trong nắng, lần đầu tiên Kim Taehyung trông thấy một điều rạng rỡ và ấm áp hơn ánh nắng mặt trời trên thế gian này.

Trái tim như được rót mật ngọt, ánh mắt Kim Taehyung nhìn em thấm đẫm dịu dàng, ngập tràn yêu thương. Chiều chuộng đỡ gáy em hôn xuống môi hồng một cái, Jeon Jungkook vui vẻ chun mũi cười. Đáng yêu như thế, ngày tháng sau này trái tim anh phải chịu đựng ra sao đây!

Taehyung mỉm cười, ngón tay trỏ điểm nhẹ lên chóp mũi tròn vo của em nhỏ.

"Không phải không thể, vốn dĩ đời này của anh chỉ để ở bên một mình em, bất cứ ai khác đều không được."

"Miệng anh dẻo quẹo luôn rồi!" Jungkook hi hi cười, Kim Taehyung vốn ít nói, nhưng nói ra câu nào đều khiến em xao xuyến không thôi.

"Không phải môi em ngọt như kẹo sao? Anh mỗi ngày đều hôn như này, đương nhiên sẽ dẻo ngọt theo rồi."

Kim Taehyung vừa nói vừa tặng kèm một cái hôn kêu thành tiếng.

Hai bàn tay ôm lấy hai bầu má mềm mại, dưới ánh nắng liền trở nên phớt hồng xinh xắn, Kim Taehyung nhẹ nhàng xoa nắn cưng chiều khiến môi nhỏ chúm chím đang cười chu lên.

"Chúc mừng chúng ta chính thức trở thành người một nhà hợp pháp, chồng nhỏ của anh."

Nắng cuối thu vương lên hai đôi môi đang ngọt ngào cười tươi, lên những lọn tóc mềm mại lơ thơ bay trong gió của hai mái đầu một cao một thấp.

Taehyung đan lấy tay em nhẹ nhàng bước đi, trên tay là hai bản Giấy chứng nhận đăng ký kết hôn có tên hai người, bên cạnh là em nhỏ không giấu nổi nụ cười vui sướng.

Niềm vui một khắc, hạnh phúc một đời...

Hai người mẹ hai nhà đã gấp gáp đi xem ngày lành tháng tốt, cuối tháng 10 năm nay là thích hợp tổ chức hôn lễ cho hai đứa nhỏ nhà mình.

Mọi công việc từ thử đồ cưới, chụp ảnh cưới, đặt nhẫn, nhà hàng tổ chức hôn lễ, chuẩn bị thiệp mời khách khứa hoàn thành xong xuôi vào giữa tháng, hai nhân vật chính chỉ cần ngồi chờ đợi đến ngày đã định trong niềm hân hoan, xen lẫn hồi hộp khó nói.

Hôm nay là một ngày đẹp trời, trời xanh, mây trắng, nắng vàng và gió lộng, tiệc kết hôn được tổ chức ở không gian ngoài trời do nhà hàng sắp xếp chu đáo từ bàn ghế, cổng hoa, khán đài, người phục vụ cẩn thận, nhiệt tình. Bố mẹ hai nhà và bạn bè thân thiết của Jungkook trực tiếp đón khách gần xa đến chung vui, còn hai nhân vật chính thì đang chuẩn bị ở trong phòng chờ.

Kim Taehyung với màu da bánh mật nam tính, diện bộ suit đen cùng cà vạt lịch lãm, quần âu cùng bộ tôn lên đôi chân dài miên man, mái tóc dày mềm rẽ ngôi giữa uốn nhẹ, vừa trẻ trung lại trưởng thành, người đàn ông tuổi hai mươi bảy, trở thành chỗ dựa của gia đình, của bạn đời mình thương.

Jeon Jungkook có nước da trắng hồng mịn màng, khoác lên bộ suit trắng có chút bồng nhẹ nơi đầu vai, thắt lưng được ôm nhẹ tôn lên vòng eo thon gọn, trông em hệt như thiên sứ toả sáng cả một góc phòng rộng rãi. Mái tóc mềm mại được uốn xoăn nhẹ bồng bềnh, thơm mùi hoa anh đào ngọt dịu, chẳng cần trang điểm nhiều cũng rạng rỡ như hoa. Nơi cổ áo thắt nơ, đích thị trở thành hoàng tử nhỏ của Kim Taehyung.

Jungkook ngẩng lên nhìn vào trong gương, phát hiện người vừa tới đứng ở phía sau, thân mật ôm trọn vòng eo của mình, một bên má được hôn lên ấm áp. Nhân viên trong phòng liền cười thầm rời đi, Kim Taehyung mới xoay người em lại, ôn nhu ngắm nhìn.

"Anh đến chỉ để nhìn em thế này thôi sao?"

Jungkook đưa tay chỉnh lại áo vest cho anh, vuốt nhẹ nơi đầu vai nở một nụ cười xinh đẹp cất lời.

"Ừm, còn muốn hôn em, được không?"

Jungkook bĩu môi, đôi mắt vẫn tràn ngập ý cười nhìn anh, hôm nay đến hôn cũng ra dáng xin phép cơ. Em không nói ôm lấy cổ anh níu lại, môi chạm môi nhẹ nhàng. Taehyung đỡ sau gáy em, hôn lên hai phiến môi mềm mại, lúc nào cũng ngọt lịm.

"Anh ơi, em không có trang điểm gì đâu, anh nhìn em thấy ổn không?"

"Không cần trang điểm, em vốn dĩ đã rất đẹp rồi, anh thích em như lúc này. Em nhìn em xem, da trắng môi hồng như thế, nhiều người trang điểm lên cũng không đẹp bằng em."

"Nịnh em là giỏi!"

"Đối với em, anh tất cả đều là thật lòng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!