Jungkook sau khi tốt nghiệp, trở thành tỷ phú thời gian liền thu xếp hành lý, trở về Busan với gia đình.
"Bố mẹ ơi, bé Guk về rồi."
Người con trai cao ráo, gương mặt na ná Jungkook đến tám phần nhưng mang nét trưởng thành, thâm trầm hơn vẻ trong sáng, đáng yêu của em.
Người đàn ông âm thầm gây ra một chút hiểu lầm đối với Kim Taehyung cách đây hơn một năm trước.
Jeon JungWoo đứng ngóng em trai bảo bối từ ban nãy khi trời vừa sẩm tối, nhìn thấy em nhỏ xách vali từ xe taxi xuống lon ton chạy vào cổng liền hứng khởi hô với vào trong nhà báo cáo bố mẹ.
"Anh hai, bé về rồi nè!"
Dáng vẻ trẻ con đáng yêu của Jungkook vẫn giữ hệt hồi còn bé tí xíu đứng đến thắt lưng anh dắt đi chơi, nay đã là thiếu niên tuổi hai mốt, hai hai, tuy các đường nét có phần chững chạc, sắc nét hơn, nhưng chung quy vẫn là em bé của cả gia đình.
Jungkook vồ lấy người anh trai ôm dính lấy, Jeon JungWoo cười tươi vỗ vỗ lưng em, ôm vai bá cổ mang em vào trong nhà khiến Jungkook la oai oái hét lên mách mẹ.
"A mẹ ơi!! Anh siết đau cổ con huhu!"
"Lớn rồi còn mách lẻo." Jeon JungWoo bóp lấy hai má tròn mềm như bánh bao của em, làm đôi môi đỏ hồng Kim Taehyung cực kỳ mê mẩn chu ra bất mãn.
Ngay lập tức, con trai cả bị mẹ Jeon từ trong bếp cầm cái muôi gõ gõ vào cánh tay trừng mắt, út cưng nhe răng cười ằng ặc bám lấy áo mẹ. Bé Guk lúc nào cũng là út vàng út bạc, được cả nhà cưng nựng nhất trên đời.
"Giặc giời nhà ngươi thế mà Kim Taehyung cũng yêu nổi."
"Lêu lêu còn đỡ hơn anh không có người yêu." Jeon Jungkook lè lưỡi, quay mông qua ngoe nguẩy lắc lắc trêu ngươi.
Jeon JungWoo nhìn đứa nhỏ buồn cười, chạy đến vỗ cái bốp thật đau lên mông tròn quý báu của Jeon
- Kim Taehyung
- Jungkook rồi theo đà chạy một mạch lên trên lầu hai mặc cho em trai la hét om sòm rượt theo.
Trêu chọc đùa nghịch nhau là thế, nhưng anh JungWoo và em Jungkook đặc biệt yêu thương nhau hết lòng. Gia đình ngày trước còn vất vả, Jeon JungWoo ngay khi học xong cấp hai đã xin bố mẹ cho nghỉ học để đi làm, vừa phụ giúp gia đình chi phí ăn uống, vừa chăm lo đủ đầy cho bé út được ăn học đàng hoàng. Jungkook vì thương bố mẹ, thương anh trai, nên từ nhỏ đã ý thức được tầm quan trọng của việc học, luôn đặt học hành lên trên đầu để cố gắng với sự hy sinh cả nhà dành cho em.
Việc em nhỏ thi đỗ vào trường cấp ba danh tiếng trên Seoul, trúng tuyển trường đại học hàng top, lại ra trường với tấm bằng tốt nghiệp xuất sắc là niềm tự hào lớn nhất của cuộc đời bố mẹ, anh trai và chính bản thân em.
Năm em nhỏ lên Seoul học tập và chung sống với Kim Taehyung, anh trai JungWoo cũng lên đường đến các thành phố sầm uất tìm kiếm việc làm ổn định. Anh trai vì không có bằng cấp ba nên xin việc làm đặc biệt khó. Nhưng anh JungWoo nấu nướng rất ngon, rất có tài chế biến và thưởng thức. Ban đầu xin làm chân sai vặt ở một nhà hàng cao cấp, hơn một năm được nhìn nhận năng lực qua vài lần tình cờ trong việc nấu nướng, anh JungWoo được nhận một vai đứng bếp, lương tháng cũng kha khá ổn định gửi về cho bố mẹ, gửi qua cho em trai đi học.
Năm Jungkook biết được Kim Taehyung có kế hoạch đi nước ngoài theo ý của ông Kim, em đã suy nghĩ mất mấy ngày về việc tự mình làm quen với cuộc sống không phụ thuộc vào anh. Ngay lúc đó lại biết được anh trai vừa được chuyển nơi làm việc qua Seoul, lại cách chỗ em ở không xa. Thế nên bạn nhỏ nhờ anh trai xin cho mình việc làm thêm ở trung tâm tiện lợi, mỗi buổi trưa Taehyung vắng nhà lại chạy qua ăn cơm cùng anh trai ở một khu trọ nhỏ.
Jungkook sau khi đuổi đánh anh trai đến mệt bở hơi tai, nhanh chóng ôm laptop lên giường gọi video cho người yêu nơi nửa vòng bên kia trái đất.
Jungkook cả mặt đỏ bừng ướt mồ hôi vì đuổi đánh anh trai, vừa trông thấy người yêu qua màn hình liền nhoẻn môi cười xinh, hai tay khua khoắng vẫy vẫy.
"Sao đây, em làm gì mà mồ hôi nhễ nhại thế hử?"
"Hừ! Em vừa đánh nhau xong."
Kim Taehyung nheo mắt cười, đứa nhỏ này lại đi đâu chạy nhảy về người ngợm ướt đẫm. Jungkook mà dám đi đánh nhau, có cho tiền anh cũng chẳng tin.
"Nghịch ngợm của anh mau đi lấy khăn lau đi, không sẽ khó chịu đấy. Anh đợi em."
"Dạ, Taehyungie là tốt nhất!"
Jungkook chun mũi cười xinh, lật đật leo xuống giường chạy xuống phòng khách kéo vali lên tìm khăn bông mỏng để lau. Em nhỏ vừa đi thì anh trai JungWoo từ phòng đối diện xồng xộc xông vào phòng em rên la.
"Bé yêu nhà ngươi cào chảy máu vai anh rồi.. aa.. hông cũng đau, em chịu trách nhiệm đi Jeon Jungkook!"
Jeon JungWoo ư ử rên xong mới nhận ra Jungkook không có ở trong phòng, hậm hực trở ra. Anh trai vẫn dùng cách gọi thân mật dành cho bé út từ nhỏ đến giờ, bố mẹ hay Jungkook nghe thấy thì không sao, nhưng người đàn ông ở màn hình bên kia đang có nhiều sao lắm rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!