Chương 34: (Vô Đề)

"Đâu có đâu ạ? Em về quê được một tuần rồi, có ở Seoul đâu anh."

"..."

"Anh Taehyung! Anh có còn nghe không ạ? Anh Taehyung?"

Kim Taehyung giật mình, nhận ra điện thoại vừa áp trên tai đã rơi xuống nệm giường từ bao giờ. Anh có chút vội vã cầm điện thoại còn đang vang vọng tiếng nói của Choi Ha Kyung, khiến em nhỏ nằm ngủ trong lòng khẽ động đậy như bị làm phiền liền nhanh chóng nhìn xuống vỗ nhẹ lên lưng, sau đó mới nhỏ nhẹ lên tiếng.

"Ừ à, vậy không có gì nữa.. cậu nghỉ đi, anh cúp máy."

Cuộc gọi đã kết thúc, nhưng Kim Taehyung vẫn yên lặng nắm điện thoại trong tay đặt trên tai chưa xê dịch. Lồng ngực ấm nóng khẽ run rẩy tiếp nhận luồng thông tin vừa nhận được từ bạn thân của Jungkook. Dự án mùa đông nào? Choi Ha Kyung không ở Seoul một tuần rồi?

Kim Taehyung nhìn vào một khoảng không vô định, trong đầu rối tung những suy nghĩ vẩn vơ đến nỗi hai hốc mắt vì căng ra lâu trở nên cay nồng.

Anh không bao giờ dám tin Jungkook sẽ giấu diếm mình bất cứ điều gì.

Vòng tay nhỏ nhắn ôm ngang hông Taehyung khẽ siết chặt khiến anh bừng tỉnh trong mớ suy nghĩ rối rắm nảy sinh ngày càng nhiều trong đầu, Jungkook vẫn yên lành ngủ ngoan, có chút cựa quậy rúc sâu vào người anh ôm chặt tìm hơi ấm. Taehyung đặt điện thoại lên tủ đầu giường, vươn tay chỉnh lại chăn rồi đặt lên mái tóc tơ mềm của em nhỏ vuốt nhẹ, không ồn ào phủ lên trán em cái hôn giữ thật lâu.

"Anh tin em, đừng giấu anh chuyện gì mà."Kim Taehyung một đêm khó ngủ, trằn trọc chợp mắt được ba bốn tiếng, khi thức giấc căn phòng đã hửng sáng khi đồng hồ điểm gần bảy giờ.

Nhìn xuống vật nhỏ trong lòng, Jungkook cũng đang cựa quậy dùng tay dụi mắt mơ màng, hình như em cũng vừa mới thức giống anh.

"Đừng dụi, sẽ đau mắt của em."

Kim Taehyung nhẹ nhàng khẽ gỡ tay em nhỏ ra, dùng ngón cái xoa nhẹ lên mi mắt người trong lòng nhắc nhở. Jungkook ngoan ngoãn đặt lại tay lên thắt lưng anh mà ôm, qua một lúc sau tỉnh táo hé mắt nhìn Taehyung mỉm cười.

Kim Taehyung cũng vô thức cười theo, dùng tay nựng bầu má em.

"Sao thế, em còn muốn ngủ nữa không?"

"Ưm không ạ." Jungkook nắm nhẹ lấy cổ tay đang nựng má mình của anh, lắc đầu cười nói.

Kim Taehyung cảm thấy ấm áp, hôn lên trán em một ngụm mới gượng người ngồi dậy.

"Anh bế em vào phòng tắm mình vệ sinh cá nhân."

Đó đã là thói quen buổi sáng của Jeon Jungkook, cực kỳ bám ngươi và mè nheo anh ôm bế, cùng nhau làm vệ sinh cá nhân.

Thói quen có thể thay đổi không?

Hai cánh tay dang ra trong không trung của Taehyung sẵn sàng để em nhỏ nhào vào nũng nịu ôm lấy, khoé môi nở một nụ cười tươi. Jungkook vươn người dậy ôm cổ anh, đặt lên má người lớn một cái hôn sau đó đã nhanh chóng dứt ra, khiến vòng tay vừa mới nhẹ nhàng đáp trả của Taehyung liền trống rỗng. Jungkook tự bước xuống giường, môi nhoẻn cười xinh.

"Em có thể tự đi mà, anh không phải bế em đâu. Em vệ sinh trước nha."

Jungkook mang dép trong nhà, đi mở tủ quần áo lấy đồ mới để thay ra. Đây vốn dĩ là công việc hằng ngày Taehyung làm cho đứa nhỏ nũng nịu mỗi buổi sáng của mình.

Cửa phòng tắm đóng lại, vòng tay Kim Taehyung giơ ra giữa không trung liền vô lực hạ xuống. Câu chuyện của buổi tối hôm qua lẫn hành động không hề quen thuộc của Jungkook sáng nay khiến anh sững người, vừa khó hiểu, vừa đau lòng. Em vẫn vui vẻ, ngọt ngào cười nói với anh, nhưng Taehyung cảm nhận được Jungkook đang từng bước dựng một bức tường vô hình chắn giữa cả hai, Kim Taehyung muốn tiến liền chậm hơn một bước.

Đợi Jungkook thay xong quần áo, Kim Taehyung gõ cửa chui vào cùng em vệ sinh cá nhân buổi sáng.

Jeon Jungkook đứng trước tủ lạnh lấy sữa rót ra cốc, có chút ngập ngừng muốn cho vào lò vi sóng nhưng xoăn xoe mãi chính là không dám, sợ đến phát run. Taehyung nấu xong bát canh rong biển nóng hổi, quay qua nhìn em vì mãi chưa thấy Jungkook nhờ anh giúp mình quay nóng sữa.

Thêm một chút đau lòng khó nói.

Jungkook ngập ngừng ấn vào nút mở cánh cửa lò vi sóng, nhưng ngay khi nó bật mở lại cuống cuồng đóng nó lại. Taehyung tháo tạp dề tiến lại, nhẹ nhàng lấy cốc sữa từ tay em bỏ vào trong.

"Để anh làm cho em."

Jungkook khẽ gật đầu, giây sau đã bỏ chạy núp bên ngoài vách tường cho đến khi lò vi sóng kêu 'ting' một tiếng, anh lớn lấy sữa ra cho em rót qua một chiếc cốc khác để em cầm cho đỡ nóng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!