Chương 31: (Vô Đề)

Cả một tuần nay, không biết công ty có việc gì quan trọng, Kim Taehyung vùi đầu hàng giờ vào đống hồ sơ, giấy tờ, bàn họp, gặp gỡ các nhà kinh doanh đến độ người gầy rạc đi, trông tiều tuỵ hẳn.

Jungkook vừa lo vừa giận, dù bận rộn nhưng trưa nào anh cũng lái xe ghé về nhà cùng em ăn cơm, dỗ em cùng chợp mắt một chút lại rón rén trở về công ty trong khi Jungkook ngon lành ngủ ngoan.

Kim Taehyung mặc dù bận rộn, nhưng thời gian dành cho Jungkook anh vẫn kê ra một khoảng thoải mái, không hề cho em cảm giác bị lạnh nhạt và hờ hững...

Taehyung ngồi trong phòng làm việc, một tay day day thái dương có chút đau nhức, một tay vẫn lạch tạch lướt trên bàn phím của laptop đang sáng trưng màn hình.

Một chút lực nhẹ nhàng ấn lên sau vai, sau đó là một chút thơm tho, âm ấm phủ lên một bên má. Taehyung không cần quay đầu cũng biết là gì, hôn xuống cánh tay trắng nõn vừa choàng qua cổ mình khe khẽ mỉm cười, gọi.

"Bé ngoan."

"Taehyungie, đến giờ đi ngủ rồi~"

Jungkook cúi người ôm lấy cổ anh từ phía sau, môi nhỏ lẫn má mềm một mực dụi dụi vào một bên má của anh nũng nịu, lại tựa như mát xa giúp Taehyung thoải mái nhiều phần.

Taehyung nắm tay Jungkook kéo em đi ra phía trước, một đường ôm lấy eo thon để em ngồi vào lòng mình. Tuỳ tiện rúc sâu vào cổ áo em hôn hít một phen, mùi hương quen thuộc xông vào đầu mũi khiến anh thở ra một hơi đầy thoả mãn.

"Anh, đừng làm việc quá sức, gầy đi mấy cân thịt của em rồi."

Jungkook để cho người lớn đang làm loạn trên ngực mình, hai tay ôm lấy đầu anh xoa xoa mái tóc dày mềm. Taehyung nhà em sụt cân không ít trong một tuần qua, em lo lắng xót xa không thôi. Taehyung vẫn ăn uống đầy đủ, chỉ là ngủ nghỉ không đúng giấc, cộng thêm áp lực công việc nên có lẽ số thức ăn đã hấp thụ ra chốn phương nào rồi.

"Anh ổn mà."

"Ổn cái đầu anh í!"

Jungkook cau mày, liền theo đó chu môi mắng người yêu. Taehyung vẫn khì khì cười, hôn một cái lên cằm em ôn nhu sủng nịnh.

"Taehyung, anh có chuyện gì đúng không?"

Taehyung ngơ ngác lắc đầu: "Anh đâu có chuyện gì đâu."

"Đừng giấu em chuyện gì cả được không?"

Taehyung còn đang cố gắng thông suốt lời em vừa nói, Jungkook liền ôm lấy mặt anh áp lại hôn môi. Phiến môi anh có chút khô khốc, Jungkook hé miệng mút lấy, dùng lưỡi lướt qua một lượt làm ướt. Taehyung ôm trọn lấy eo em bằng hai cánh tay săn chắc, ngửa đầu ra phần tựa bọc vải mềm sau ghế, hưởng thụ sự chủ động từ em. Đến khi Jungkook chen lưỡi vào khoang miệng người lớn, đôi môi thả lỏng của Taehyung lúc này mới nhiệt tình đáp trả, há miệng mút mạnh hai phiến môi căng mọng, dùng lưỡi vờn quanh khoang miệng nhỏ thơm mùi sữa không bỏ sót một kẽ nào.

Jungkook bị hôn đến đầu óc quay lòng mòng, thở không thông nhưng vẫn nhiệt tình siết chặt lấy vòng tay ôm cổ anh, như hai luồng nam châm trái cực hút nhau không muốn tách ra. 

Taehyung luồn tay vào áo em xoa nắn từ eo thon đến tấm lưng gầy mịn có phần săn chắc, Jungkook vừa khó thở vừa run rẩy vì sự đụng chạm liền rên lên trong cổ họng, lúc này anh mới chủ động dứt môi.

Môi cả hai đều sưng đỏ lên, Jungkook tựa mặt lên ngực anh hít thở nghỉ ngơi, Taehyung nhìn em đáng yêu mà buồn cười, tiếng cười trầm thấp nhẹ nhàng từ trên đỉnh đầu tròn truyền xuống.

"Anh còn cười nữa, đau hết môi em rồi."

"Do bảo bối cũng nhiệt tình quá, không phải sao?" Ý cười trên môi Taehyung tươi hơn trêu em.

Jungkook chu môi, được anh bế lên chỉnh lại tư thế ngồi đối diện với nhau trong lòng người lớn. Em nhẹ nhàng dùng tay xoa nắn hai bên thái dương xuống tận gáy của anh, Kim Taehyung nhắm mắt cong môi mỉm cười, nét mặt vô cùng thoải mái hưởng thụ.

Anh nhẹ nhàng xoa xoa hai bầu má mịn màng mềm thịt của em nhỏ trong lòng, nhìn gương mặt lo lắng đang dẩu môi hồng lên, mí mắt sắp dính vào nhau vẫn đang gặng mở to tròn, không nhịn được bật cười, ấn đầu mũi xuống má em hít một hơi.

"Bạn ngoan, khuya rồi anh dỗ em ngủ nào."

Jungkook vì buồn ngủ, ngoan ngoãn nghe lời ôm lấy cổ, vùi mặt tựa lên ngực Taehyung mơ màng nhắm tịt mắt. Em nhỏ bị muộn giờ đi ngủ, được xoa lưng một lát đã đều đặn thở nhẹ, thi thoảng kêu lên mấy tiếng ngáy khẽ như muỗi kêu.

Taehyung giảm độ sáng trên màn hình laptop tránh ánh sáng hắt vào mặt em khó chịu. Trầm ngâm cúi đầu nhìn bé con ngủ ngoan trong lòng mình, Kim Taehyung dịu dàng mỉm cười, trong đầu lộn xộn những dòng suy nghĩ.

"Jungkookie.. anh cảm thấy rất mệt.""Taehyung, con nghe lời ba đi."

Kim Taehyung ngồi cúi gằm mặt trong phòng làm việc, hai mắt nặng trĩu vì mệt mỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!