Chương 3: (Vô Đề)

Taehyung và Jungkook về đến nhà khi trời vừa chợp tối, em nhỏ được anh kêu đi tắm liền nhảy chân sáo lên trên phòng. Kim Taehyung đặt cặp đựng đồ xuống sofa phòng khách, cởi áo khoác tiến vào bếp chuẩn bị cơm tối.

Jungkook đặc biệt thích mặc những bộ quần áo rộng rãi thoải mái. Em tắm xong với bộ áo phông trắng và quần thể thao rộng màu xám, nước da trắng trẻo cũng chẳng bị bộ đồ làm lu mờ, trông cứ mềm mềm y như một cục bông. Chân trần chạy vào trong bếp, Jungkook cao vừa vặn đến cằm Kim Taehyung, dáng người anh lớn cao khung xương lại to nên trông vạm vỡ lắm, hễ em đứng bên cạnh lại hoá nhỏ bé cực kỳ.

Ở phía sau lưng Taehyung, Jungkook kiễng hai bàn chân sạch sẽ ngó ra phía trước xem anh lớn đang nấu nướng món gì. Nhấp nhổm quá đà mà đứng không vững muốn đổ ra phía sau, Jungkook theo phản xạ túm lấy lưng áo Kim Taehyung, anh lại đang không để ý nên cả hai ngã oạch xuống sàn nhà.

Á!

Kim Taehyung giật mình khi bản thân đang đè lên Jungkook, vội vã đứng lên khi nghe tiếng em la lên oai oái, cẩn thận xem xét.

"Em vừa làm cái gì thế hả? Có đau ở đâu không?"

"Đau mung, dập mung em rồi.."

Jeon Jungkook nhăn nhó xoa xoa hông, vừa ngã dập mông xuống đất lại còn bị anh lớn đè lên, nói ê ẩm là để an ủi, chứ em cảm giác như xương chậu vỡ ra rồi.

Không chịu đâu!

"Nghịch quá rồi đấy."

Kim Taehyung cau mày, không rõ vì giận Jungkook nghịch ngợm hay lo lắng vì em bị đau. Anh nắm lấy cổ tay Jungkook, khẽ nhấc nhấc thăm dò.

"Có đứng lên được chưa?"

"Đau.."

Jeon Jungkook uỷ khuất bĩu môi, đôi mắt đã thoáng ầng ậng nước, không phải em cố tình ăn vạ mà cú dập mông bị đè ban nãy thực sự đau lắm. Kim Taehyung biết em đau, cúi thấp người đỡ hai bàn tay dưới hai sườn nách của Jungkook nâng em lên, Jungkook thuận thế ôm lấy cổ anh lớn bám chặt.

"Đau.."

Jeon Jungkook kêu lên khi Kim Taehyung đặt em ngồi lên ghế, hai tay cứ thế ghì chặt lấy cổ, hai chân cũng vòng qua đu trên hông anh lớn nhất quyết không ngồi xuống.

"Làm sao?"

"Đau mông không ngồi được." Em chu môi.

"Chẳng nhẽ em cứ bám tôi như thế này?"

Jeon Jungkook mím môi gật gật đầu nhỏ, mái tóc mềm mại va chạm trong không trung nhẹ cọ vào chóp mũi anh ngứa ngáy, nhưng lại rất thơm. Kim Taehyung chẳng còn cách nào, hai tay đỡ ở hai sườn nách em có hơi mỏi liền chuyển qua vòng tay xuống ôm quanh eo Jungkook, xốc em nhỏ lên một cái bế cho chắc.

"Thế bao giờ mới hết đau được?"

Kim Taehyung ngẩng mặt nhìn Jungkook, giọng nói trở nên nhu mì hỏi han. Jungkook lần đầu tiên đối mặt với anh ở khoảng cách gần, có chút ngại ngùng mà hai mắt láo liên nhìn xung quanh, má tròn phồng lên ngập ngừng chưa biết nói gì, không để ý vành tai anh lớn cũng thoáng đỏ lên.

Ôm bế nhau với cái tư thế này ư? Chắc chắn phải có gì đó thì mới một người chịu bế, một người chịu cho bế, một người chịu ôm, một người chịu cho ôm.

Nhỉ?

Jeon Jungkook vừa tắm xong nên người đặc biệt thơm tho mát mẻ, mùi sữa tắm cùng loại với Kim Taehyung nhưng trên người em nhỏ lại thơm theo một cách riêng biệt, ngọt ngào như mùi của em bé.

"Anh nóng à?" Em nhỏ đánh trống lảng.

"Sao?" Kim Taehyung nghiêng đầu.

"Tai và cổ anh đỏ hết lên rồi."

Kim Taehyung đúng là có chút ngượng. không, nhiều lắm. Nhưng không nghĩ lại lộ rõ ràng phản ứng của mình như thế. Anh lớn quay mặt vờ ho một tiếng để bản thân bình tĩnh, vì Kim Taehyung thấy lồng ngực mình đang đập loạn.

"Ừm.. có chút nóng. Còn em hết đau chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!