Chương 27: (Vô Đề)

.

Jungkook đã bước vào kỳ nghỉ đông cho sinh viên, còn Kim Taehyung vẫn tất bật với công việc khi vừa chuyển công tác qua trụ sở chính của VICTORY.

Nhân kỳ nghỉ dài ngày, em nhỏ muốn về Busan với bố mẹ một hai tuần, lâu lắm rồi em chưa có về thăm nhà. Hôm nay là chủ nhật, Taehyung đưa em đi mua sắm đồ đạc, cùng chút quà cáp để em thay anh mang về gửi cho bố mẹ Jeon.

Jungkook miệng chúm chím ngậm cây kẹo ngọt, em bảo chỉ cần đi siêu thị là được, thế mà Taehyung dẫn em vào trung tâm thương mại lớn nhất thành phố.

"Anh ơi, to quá à.."

Taehyung một tay đẩy xe đựng đồ, một tay nắm trọn bàn tay tròn tròn của Jungkook dắt em đi vào trong. Jungkook bình thường không thích những nơi quá xa hoa, sang trọng, thế nên những lần đi chơi em thường chọn những địa điểm nhẹ nhàng, mang cảm giác gần gũi, và Taehyung luôn chiều theo ý em.

Nhưng lần này anh nói đã lâu Jungkook chưa về quê, cần phải sắm sửa chu đáo một chút. Jungkook sắp há hốc miệng nhìn độ hoành tráng bên trong, Taehyung bật cười cúi xuống thơm lên bầu má mềm mịn của em, nhắc nhở.

"Mau ngậm nốt kẹo đi nào, em bé."

Jungkook chu môi ngậm lại, còn len lén nhìn ra xung quanh với đôi mắt to tròn đầy ngập ngừng, vừa nãy Taehyung hôn má em khi xung quanh có bao nhiêu người, ngại chết mất!

Taehyung dẫn Jungkook đến khu vực thực phẩm trước, em nhỏ đi đến đâu liền tròn mắt đến đấy. Ngay lúc đi qua gian hàng bán đầy kẹo ngọt liền thơ thẩn đi chậm hơn để nhìn ngắm, dáng người nhỏ con với gương mặt hớn hở nhìn thấy vật lạ đi cạnh anh người yêu cao lớn, mọi người xung quanh suýt còn tưởng hai bố con nếu Kim Taehyung trông già đi nhiều chút nữa, anh còn đẹp trai trẻ trung quá.

Taehyung nhận thấy em nhỏ đi chậm hơn liền xoay qua, bắt gặp ánh mắt long lanh như em bé nhìn thấy sữa. Thì đúng rồi còn gì.

"Anh ơi.."

Jungkook dùng ngón tay chỉ chỉ, khẽ ngó mặt vào bảng giá liền không khỏi giật mình, muốn đòi hỏi nhưng lại thôi một cách luyến tiếc. Taehyung nhận ra, cười cười sờ má em.

"Em làm sao?"

"Dạ hông có sao."

"Thích cái này không?"

Taehyung chỉ vào mấy hộp kẹo lạ mắt trên kệ từ nãy giờ Jungkook cứ chăm chú. Em nhỏ theo quán tính gật gật đầu, nhận ra thì lại lắc lắc.

"Em không thích thật à?"

"Dạ.. dạ.. em thích một xíu." Jungkook tay vân vê vạt áo, thật thà lí nhí.

Em khoái bỏ Taehyung ra luôn ấy chứ.

"Nhưng.. nó mắc lắm." Nhanh chóng bồi thêm một câu. Giá của hộp kẹo ở đây mắc gấp mấy lần kẹo bình thường anh lớn mua cho em ở trong siêu thị cơ.

Taehyung mỉm cười, đem từ trên kệ xuống mấy hộp bỏ vào xe đựng. Thấy em nhỏ trố mắt nhìn theo liền phì cười, ghé xuống gần em.

"Anh nhiều tiền mà." Dứt lời hôn xuống tóc mềm của em một cái.

Kim Taehyung là con của một gia đình có tiếng giàu có, lại còn là con trai duy nhất, là cháu đích tôn nhưng ba mẹ Kim từ nhỏ đến lớn không hề chiều chuộng một cách quá đủ đầy, hào nhoáng. Gia đình giàu có nhưng căn bản vẫn là tiền của của bố mẹ, Kim Taehyung từ khi lên học đại học đã phải tự mình lập kế hoạch học tập và làm việc xen kẽ, kiếm tiền từ chính lao động và năng lực của mình, không hoàn toàn phụ thuộc vào tài chính của gia đình.

Kim Taehyung ở tuổi 20 đã có thể tự lập về tài chính, hơn hẳn rất nhiều những cậu ấm cô chiêu của các gia đình tài phiệt khác.

"Anh nhiều tiền nhưng đó là tiền của anh mà, đâu phải của em đâu.." Jungkook vừa thích, lại vừa tiếc vì anh lớn bỏ ra số tiền đắt đỏ như thế chỉ để mua mấy hộp kẹo cho em.

"Thì đúng rồi, anh nhiều tiền anh mua kẹo cho người yêu anh mà."

Kim Taehyung tỉnh bơ, Jungkook chu môi không nói lại được. Anh biết em nhỏ cảm thấy thế nào nên không đùa nữa, dùng tay xoa xoa đầu Jungkook, tay kia nhấc cây kẹo ngậm ra khỏi miệng em, cúi đầu hôn một cái kêu thành tiếng lên môi nhỏ thơm thơm hương kẹo. Jungkook hốt hoảng ngó nghiêng, lại bị anh giữ cằm hôn thêm cái nữa, rời đi còn mút một cách luyến tiếc.

May quá gian hàng này đang vắng người qua lại.

"Ngoan, anh mua đồ cho em, chăm sóc cho người yêu anh thì có thiệt chỗ nào đâu chứ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!