.
Hôm nay là ngày ba mươi tháng mười hai, là sinh nhật của Taehyung.
Nay vừa vặn là ngày cuối cùng làm việc của năm, cả công ty được nghỉ làm sớm hơn một chút. Phòng Taehyung hẹn nhau đi ăn liên hoan trước khi nghỉ lễ để tổng kết năm, nhưng anh lại mạn phép từ chối vì có việc riêng quan trọng.
Việc riêng gì thì ai cũng biết rồi đó, vì hôm nay là sinh nhật tuổi 24 của Taehyung mà.
Taehyung từ chối, Hwang EunHa không biết vì lý do gì cũng không nhận lời theo.
Taehyung cầm túi da màu nâu sẫm, khoác bên ngoài áo len cổ lọ trắng là chiếc măng tô ấm áp màu nâu nhạt, giữa cái giá mùa đông vào năm giờ rưỡi chiều. Mùa đông đêm dài, ngày ngắn, nên không gian xung quanh đã ngả màu tối của màn đêm.
"Taehyung à!"
Bước chân xuống bậc thang ở sảnh chính của công ty, giọng nữ phía sau cất lên khiến anh dừng bước ngoái lại nhìn. Hwang EunHa một tay giữ khăn len trên cổ, một tay cầm một hộp quà nho nhỏ, màu hồng nhạt.
"Taehyung, chúc mừng sinh nhật cậu."
Bàn tay trắng trẻo nhẹ nhàng đưa món quà về phía trước, Taehyung vươn tay nhận lấy, gật nhẹ đầu bày tỏ cảm ơn.
"Ừm, tôi cảm ơn."
Hwang EunHa mím môi mỉm cười có chút ngại ngùng cúi đầu, Taehyung chẳng để ý mấy, đem hộp quà đút vào trong túi.
"Không có gì nữa thì tôi về trước đây."
"Khoan.. cậu, cậu có bận không? Mình đi ăn gì cuối năm cùng nhau đi."
Hwang EunHa vội vàng cất lời, bàn tay tuỳ tiện níu lấy bàn tay ấm áp của Taehyung. Thân nhiệt Taehyung luôn ở mức cao, vào thời tiết lạnh nhưng bàn tay lại đặc biệt ấm áp, chạm vào vô cùng thích.
Taehyung khẽ nhấc tay ra định từ chối, thì điện thoại bên túi áo rung lên. Anh dừng lời, nhận ra là ai gọi liền dịu dàng cong đuôi mắt nhanh chóng ấn nghe.
"Ơi anh nghe đây."
Đầu dây bên kia thoát ra giọng nói trong trẻo ngọt như kẹo, pha lẫn tinh nghịch cùng đáng yêu, khiến tâm trạng của Taehyung thoải mái lên nhiều phần. Anh bật loa ngoài, muốn được nghe giọng em trọn vẹn vào màng nhĩ.
"Anh ơi anh về nhà chưa ạ?"
"Dạ anh chuẩn bị về nhà đây, bạn đang làm gì thế?" Taehyung cười hiền, chất giọng trầm thấp đến ấm áp như xua tan cái giá lạnh của tiết trời về đêm.
"Bé hong làm gì cả, bé ngồi ăn bim đợi anh về."
"Thế bạn ngồi ăn bim ngoan nhá, anh sắp về rồi, được không?"
"Dạaa~"
Jungkook vui vẻ tủm tỉm gật gật đầu tròn, nhận được một cái hôn thật kêu từ anh người yêu qua điện thoại liền cười khúc khích, bắt chước hôn lại cho anh nghe.
Taehyung đợi em tắt máy rồi mới quay sang Hwang EunHa từ nãy giờ sừng sững bên cạnh, môi mỉm cười từ nãy giờ chưa thể hạ xuống lên tiếng lời vừa dang dở.
"Xin lỗi nhé tôi bận rồi, hẹn cậu dịp khác."
Nói xong Kim Taehyung xoay người bước đi, bộ dạng nhanh chóng chạy về phía bến xe bus ngoài đường lớn khiến đáy mắt EunHa cay nồng, mọi công sức tình cảm cô dành cho anh suốt những năm cùng nhau học đại học đã trở nên vô vọng, không một chút hồi đáp.
Kim Taehyung luôn bình thản với thế giới, duy nhất vội vàng với một mình Jeon Jungkook.
Tình cảm không phải cho đi là được nhận lại, rung động xuất phát từ sự đồng nhịp của hai trái tim, thật tiếc vì trái tim của Kim Taehyung mãi mãi chẳng thể cùng cô chung nhịp.
Hai người họ vốn dĩ đang hạnh phúc như thế, năm lần bảy lượt là người chen ngang không thấy hổ thẹn hay sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!