Chương 23: (Vô Đề)

"Bạn hư, đừng có kêu như thế."

Jungkook chu môi xoa xoa phiến mông vừa bị người lớn mạnh bạo nắn bóp một cái, thể nào cũng đỏ hồng cho xem, em đã nói xong câu đâu chứ.

"Sao anh bóp đau mung bé chớ? Bé đã nói gì đâu."

"Bạn kêu anh là anh yêu.."

"Ư.. bé đang hỏi anh yêu bé nhiều không thôi mò."

Kim Taehyung nhất thời hắng giọng, nuốt trôi những lời muốn nói vào tận sâu trong cổ họng. Bé con mới lớn non nớt nhà anh vốn chỉ định hỏi một câu hết sức đáng yêu, hoàn toàn thuần khiết mà vào tai Kim Taehyung lại thành cái gì thế này?

Anh yêu á?

Quê.

Kim Taehyung khẽ nuốt nước bọt. Cũng phải thôi, người đàn ông 24 tuổi đầu, ở cái giai đoạn mạnh mẽ nhất, sung sức nhất, trải qua bao nhiêu tháng năm học đường nhưng chưa từng có một mảnh tình vắt vai, quan hệ sinh lý lại càng không.

Nhưng chưa từng trải qua đâu phải không thể sinh phản ứng, Jeon Jungkook lại còn là cậu trai mới lớn trắng trẻo, đầy đặn, ngon từ thịt, ngọt từ xương, ngày ngày quấn lấy nhau âu yếm, Kim Taehyung có chết có khi cũng sinh phản ứng nổi.

Thế nên, anh lại đang trong mối quan hệ yêu đương với em nhỏ, cảm giác đối với em ngày một lớn hơn. Mọi cử chỉ lẫn lời nói ngọt ngào không rõ ràng của Jungkook chính là vũ khí lợi hại, sai một li là toi một đêm của Kim Taehyung mất.

Ví dụ điển hình là khi Jungkook thốt lên câu bắt đầu bằng hai tiếng "anh yêu..", Kim Taehyung đã phải gồng nén hạ thân rục rịch, ngăn em nói tiếp vì sợ Jungkook lại nghịch ngợm tạo lửa.

Không ổn, không ổn một chút nào.

Kim Taehyung quê độ vì phản ứng thái quá của mình hiểu lầm em nhỏ, cười khì khì xoa mông cho em, dịu dàng thơm xuống đầu môi dẩu lên nũng nịu anh.

"Yêu, anh yêu bé nhiều lắm!"

Jungkook hi hi cười xinh, chu môi nhận thêm một cái thơm thật kêu từ anh, hai cánh tay trắng ngần dang rộng ra.

"Nhiều nhiều như thế này không ạ?"

"Nhiều hơn như thế, ngay cả bầu trời hay đại dương cũng không thể sánh đủ."

Cưng chiều thả cái hôn xuống đầu mũi em, Jungkook không cần nói cũng biết em đã toe toét miệng cười, hài lòng vùi mặt vào ngực Taehyung, ôm chặt lấy tấm lưng rộng rãi của anh.

"Đồ em bé!"

Jungkook lọt thỏm trong lòng Taehyung, một tay anh để em gối lên, đầu tròn được một luồng ấm ôm lấy, tay kia lại dịu đang xoa dọc lưng nhỏ cho em thoải mái. Đôi mắt tròn sáng long lanh của Jungkook tràn đầy ý cười, dẩu môi chu choe.

"Thế Taehyungie có yêu đồ em bé hong?"

"Taehyungie yêu em, yêu Jeon Jungkook."

"Jeon Jungkook là gì anh cũng thương."

Ý cười trên gương mặt Jungkook càng rạng rỡ, vừa vui sướng vừa xấu hổ chui vào lòng anh. Em đích thực là một em bé, lúc nào cũng hạnh phúc khi được dỗ bằng những điều ngọt ngào như đồ ngọt và sữa, và gia đình. Taehyung đã trở thành mảnh ghép gia đình của em, của cuộc đời Jeon Jungkook.

Jungkook được anh lớn xoa lưng dỗ ngủ, ngoan ngoãn như thỏ nhỏ thở đều trong ngực anh. Taehyung mỉm cười ôn hoà, dịu dàng hôn lên trán em một ngụm mới nhắm mắt vào giấc...

Tính từ thời điểm hiện tại, Jungkook có ba tháng nghỉ ngơi trước khi vào nhập học tại Đại học Quốc gia Seoul bắt đầu vào tháng ba.

Thế nên đã hơn 8 giờ sáng, Jungkook vẫn một mực vùi đầu vào chăn trong khi anh lớn đã chuẩn bị xong bữa sáng, lên gọi em nhỏ dậy để anh còn phải đi làm.

Taehyung nhìn Jungkook ngủ ngoan lại không nỡ gọi dậy, nhưng sợ em nhỏ quá bữa đói bụng không tốt, nên hai má hồng hào sưng lên một phần được anh cưng chiều xoa xoa đánh thức.

"Bạn ơi dậy thôi, mông bạn nướng sắp cháy rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!