Ba mẹ hai bên lên chơi cùng hai bạn được ba ngày, liền phải tạm biệt vì công việc mỗi người dưới quê.
Bạn nhỏ Jungkook chia tay bố mẹ liền khóc sướt mướt cả quãng đường ra bến tàu điện, phải để anh lớn mua kẹo lẫn sữa và thơm thơm nhiều cái mới thút thít nguôi ngoai.
Đáng yêu như thế mà còn chưa lập kế hoạch bắt cóc i kìa các chị !!!!!Kết quả của kì thi còn ngót nghét gần một tuần nữa mới công bố, các lớp khối 12 của trường liền đá nhau lịch hẹn, được thầy cô chủ nhiệm và ban giám hiệu bao lớn một bữa tại một khu tổ chức tiệc sang trọng trong thành phố, một buổi liên hoan cuối năm.
Vừa lúc Taehyung đi làm về thì Jungkook đang chuẩn bị sửa soạn đến buổi tiệc. Anh lớn có nghe em kể chuyện lúc tối hôm qua, đặt cặp đen lên bàn nhìn em nhỏ đang đứng trước gương chọn quần áo, mắt nheo nheo, môi chu chu lên ngắm nghía từng chút một.
"Dạ anh mới về!"
Jungkook thấy anh vừa về đến phòng, liền quay ra, môi xinh toe toét cười.
"Sao thế, em chưa chọn được quần áo à?"
Jungkook chu môi gật đầu. Thân hình của em thuộc loại cân đối và săn chắc khoẻ mạnh, ấn tượng nhất là thắt eo thon nhỏ không chút ngấn mỡ và đôi chân thẳng dài. Bình thường em thích mặc những bộ quần áo rộng rãi thoải mái, nhìn có vẻ tròn tròn, nhưng thực chất lại vô cùng thon gọn, cuốn hút.
Một lúc sau, Jungkook diện trên mình một bộ đồ khác hẳn với phong cách của em. Áo len cao cổ màu trắng cùng áo khoác blazer đen bên ngoài, đôi chân thon dài vừa vặn bao bọc trong lớp quần âu đen thẳng thớm, rất ra dáng một cậu tân sinh viên điển trai, hot boy trong trường.
Taehyung đã chọn quần áo cho em.
Kim Taehyung ngơ ra nhìn, em gọi đến mấy lần vẫn không thưa. Jungkook cúi xuống cắn lấy môi anh nhẹ hều một cái, Taehyung giật mình.
"Hả.. sao em cắn tôi?"
"Bé gọi anh hong thưa à?"
"Dạ, bé bảo gì tôi hửm?"
Taehyung buồn cười nhìn Jungkook rũ mi đáng thương, ngồi trên giường kéo em lại, gọn gàng mông mềm trên đùi mình. Jungkook, gọi khác là hoàn hảo, em mặc cái gì cũng đẹp, làm gì cũng thấy xinh.
"Em mặc như thế này đẹp lắm, có đủ ấm không?"
Thời tiết đã chuyển mùa, gió lạnh về đêm muốn rét run.
Jungkook vui vẻ gật đầu đầu, anh lớn nhà em đúng là có mắt thẩm mĩ cao, chọn một lần liền hoàn hảo một lần luôn.
"Đi đến đó bạn không được uống nhiều đồ có cồn biết không?"
"Nếu có chuyện gì phải gọi về cho tôi luôn nhớ không?"
...
Anh lớn dặn dò em đủ điều, Jungkook ngoãn ngoan ôm cổ anh dạ vâng từng tiếng. Đến khi trời ngả tối, Taehyung đưa em đến khu tổ chực tiệc, lưu luyến để em vào bên trong.
Một mình ở nhà không có bạn nhỏ quả là trải nghiệm chán chường nhất cuộc đời Kim Taehyung. Kể từ khi Jungkook xuất hiện trong cuộc đời anh, nhà là nơi có em, luôn luôn là như vậy.
Taehyung ăn cơm tối xong, liền lên phòng vùi đầu vào công việc để đỡ nhớ em, lại vừa mong thời gian nhanh chóng trôi qua để bạn nhỏ của anh về nhà.
Tầm gần 10 giờ đêm, Taehyung nhận được cuộc gọi từ em nhỏ, chẳng chần chừ một giây nào liền áp tai lên nghe. Anh nhớ bạn nhỏ lắm rồi, đến nghe giọng em qua điện thoại thôi cũng cảm thấy xốn xang.
"Tôi đây, em sao thế?"
"Anh ơi~ anh tới đón bé được hong, bé mệt gòi.. muốn về nhà anh ôm ngụ ngụ.."
Giọng Jungkook khàn hơn bình thường, có chút rề rà do em uống đồ có cồn ở buổi liên hoan. Cuộc vui cũng đang dần kết thúc, em cũng có chút say nên ngoan ngoãn ngồi ăn trái cây, tay bấm điện thoại gọi anh lớn đến đón.
"Jungkookie ngồi ngoan chờ tôi nhé, tôi đến đón em về."
"Dạaa.." Em nhỏ gật gật đầu tròn, lại nhớ ra mình đang gọi điện liền dạ một tiếng kéo dài làm nũng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!