Chương 17: (Vô Đề)

Hai đứa nhỏ dây dưa với nhau chán, mới nhận ra nhà mình hôm nay còn có hai bên ba mẹ vừa lên chơi.

Taehyung ở bên trong dọn cơm, em nhỏ Jungkook được anh giao nhiệm vụ ra mời ba mẹ vào dùng bữa. Jungkook ngoe nguẩy hai bàn chân trắng mũm trong đôi dép bông của anh, chạy ra phòng khách chun mũi cười xinh làm điệu cúi thấp người mời mọi người vào ăn cơm tối, tinh nghịch hệt như đứa trẻ nhỏ.

Taehyung theo thói quen, pha cho em một cốc sữa ấm đặt lên trên bàn.

"Bé Guk, lớn thế này rồi sao lại để anh phải pha sữa cho con thế kia? Thật là.."

"Ư.." Jungkook chu môi bất mãn, ư hử lắc đầu khi bị mẹ Jeon trách yêu. Có phải em hông biết pha đâu, tại anh Taehyung của em cứ thích nhận phần pha cho em chứ bộ.

Hừ hừ!

"Dạ không sao đâu cô, con tiện tay nên pha cho em, chút nhỏ nhặt này con làm được."

"Jungkookie ngoan lắm!" Taehyung bồi thêm một câu, nhìn em một cách dịu dàng.

"Taehyung đừng chiều nhóc này quá, lại hư ra. Con phải nghe lời anh đấy có nhớ không bé?"

"Bé vẫn nghe lời anh mò, hông hư chút nào luôn~" Em nhỏ nói bằng giọng nũng, kéo dài.

Cả nhà cùng cười, nhanh chóng vui vẻ vào bữa. Em đợi người lớn thử thức ăn hết mới ngoan ngoãn mời cơm, vươn tay gắp đồ ăn của mình. Đôi khi đồ ăn ở xa, anh lớn sẽ chu đáo gắp cho em.

Jungkook ăn xong miếng sườn ướp, nước sốt lem một chút sang hai mép môi hồng hào. Taehyung ngồi bên cạnh em để ý, tự nhiên một mặt cúi gần xuống.

Một tiếng sét xoẹt ngang tai!

Taehyung có chút giật mình ngồi thẳng người lại, thấy mặt mình nóng nóng. Anh cầm lấy khăn giấy đưa sang lau khoé miệng cho Jungkook. Ban nãy, suýt chút nữa, Kim Taehyung đã định hôn em, muốn dùng môi mình làm sạch vệt thức ăn còn sót lại.

Một thói quen, chỉ tốt khi chỉ có hai người.

"Taehyung con sao thế? Sao không ăn đi ngồi thừ ra làm gì?"

Jungkook ngồi ăn thôi cũng nghịch, bên trên thì ngoan ngoãn ăn giỏi, phía dưới thì đem chân gác lên đùi anh, còn thích thú đung đưa. Kim Taehyung cũng chẳng hề khó chịu, thỉnh thoảng còn xoa xoa đùi em, quen tay đến lạ, bạn nhỏ cũng chẳng biểu lộ cảm xúc gì.

Quen quá rồi.

Hợp nhau thế này mà mình còn chưa yêu sao?Sau khi đã sắp xếp chỗ ngủ ổn thoả cho hai bên ba mẹ ở dưới lầu một, anh lớn em nhỏ lại bồng bế nhau lên trên phòng. Trừ những khi học bài ra, Jeon Jungkook đóng cọc ở phòng Taehyung luôn rồi. Em nhỏ ăn no liền nằm phè phỡn lên giường, để anh phải giục đi tắm đến mấy lần mới lê cả người tròn ủm vào phòng tắm.

Taehyung để em tắm ở phòng mình, đem quần áo sang phòng tắm ở phòng em.

Jungkook tắm đặc biệt lâu, Taehyung không hiểu nổi đứa trẻ như em nghịch ngợm cái gì trong đó mà lâu như thế.

Taehyung tắm xong gõ gõ cửa phòng tắm, nhẹ nhàng nhắc nhở.

"Jungkook, bạn không nghịch trong đấy nữa, mau lau người mặc quần áo ra ngoài không cảm lạnh bây giờ."

Mất mấy giây sau cánh cửa bật mở, Jungkook với mái tóc ướt quấn mình trong chiếc khăn bông tắm to và dày, tròn xoe chu môi nhìn anh lớn báo cáo.

"Anh ơi, bé quên lấy quần áo.."

Jungkook khẽ rùng mình, vừa tắm xong nên em hơi lạnh. Taehyung có chút không hài lòng vì em hậu đậu, giữa thời tiết đang chuyển mùa về đêm rất giá, Jungkook cứ không cẩn thận rồi đổ bệnh ra đấy thì ai chăm, ai lo?

Anh chăm, anh lo.

Anh lớn bước đến, dang tay nhấc bổng cái cục bông trắng trắng tròn tròn bế lên, đem em nhỏ đặt lên giường, tay mở tủ tìm quần áo cho em.

Jungkook tủm tỉm cười, được anh lớn chăm bẵm như thế này là cảm giác cực kì vui vẻ và hạnh phúc. Em chui vào trong chăn, quấn mình vào một ổ ấm áp, còn thoang thoảng mùi hương của Taehyung, anh lớn của em mùi thơm ơi là thơm!

Taehyung lấy xong quần áo cho em mà Jungkook vẫn nghịch nhây, quấn mình trong chăn không chịu ra mà mặc quần áo, anh doạ còn nhe răng cười xinh. Em biết Taehyung làm sao mà giận em cho được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!