"Trời sắp tối rồi, mình về nhà nhé, tôi có một bất ngờ dành cho em."
Kim Taehyung vuốt mái tóc mềm của Jungkook đang chu môi uống sữa, nghe anh lớn nói có bất ngờ liền tò mò, gương mặt phúng phính khi hai má đang phồng lên ngậm sữa liên tục gật gật đầu. Chít tịt! Kim Taehyung muốn cắn em một cái quá.
Họ Kim nói là làm, cúi đầu ngoạm lấy một bên má em bằng môi, bặm bặm mấy phát cho bõ cái sự dễ thương quá đáng này.
Jungkook trợn mắt chu môi, cau mày yêu dùng đầu gối huých vào mông anh một cái.
"Taehyung thúi dám cắn bé!"
Kim Taehyung thoải mái ôm bụng cười, tay cầm lấy balo của em nhỏ, vòng tay đỡ lấy eo em đẩy nhẹ về hướng đường lớn, vẫy một chiếc taxi trở về nhà.
"Taehyungie, bất ngờ của anh là gì thế? Anh có quà cho bé ạ?"
Jeon Jungkook mắt chớp chớp ngồi trên xe cứ hỏi đi hỏi lại vì tò mò, chồm lên dí sát vào mặt anh lớn mà đòi hỏi câu trả lời. Taehyung mỉm cười hôn xuống cái mỏ đang chu chu của em một tiếng 'chụt'.
"Về nhà bạn sẽ biết, em nhỏ ạ."Căn nhà quen thuộc bên trong đã sáng đèn, càng tiến vào Jungkook càng cảm thấy tâm mình trở nên nhộn nhạo một cảm xúc khó tả, mặc dù thường ngày mọi thứ vẫn diễn ra như thế. Taehyung dịu dàng cười vuốt tóc gáy em, để em nhỏ cởi giày liền đem chúng cất lên kệ ngay cửa chính.
"Anh ơi, bé mỏi người quá đi~"
Jungkook lắc lư thân người tròn ủm trong áo khoác của anh, định chạy một vèo vào sofa nằm phè phỡn cho đỡ mỏi. Nhưng vừa tung tăng chạy đến giữa phòng khách liền khựng lại, em ngạc nhiên đến tròn xoe đôi mắt.
"Jungkookie đã về rồi đấy à?"
Jungkook bất động một lúc, tự bao giờ đã mếu máo đến đỏ cả mắt mũi, nức nở khi ba mẹ Jeon tiến lại ôm lấy em.
"Bố ơi.. mẹ ơi.."
Em nhỏ được đà bật khóc, thương nhớ vùi vào lòng trong cái ôm ấm áp của ba mẹ. Lần cuối em gặp ba mẹ vào dịp Tết đầu năm, nay đã sắp cuối năm rồi. Em nhỏ từ bé ngày ngày lon ton bên chân ba mẹ, giờ đã cao lớn hơn mẹ bằng ba rồi.
"Bé Guk hư quá nha, còn hai bác và anh ở đây mà khóc nhè to thế này đó hử?"
Mẹ Jeon phì cười nhìn bé út bé bỏng trong lòng, hiền từ vuốt tóc em dỗ dành. Jungkook thút thít lắc lắc đầu, áp mặt vào hõm cổ mẹ nức nở, cao lớn hơn mẹ nhưng vẫn là em bé của mẹ thôi.
Kim Taehyung nở một nụ cười tràn ngập hạnh phúc nhìn em nhỏ vui đến phát khóc khi gặp ba mẹ, xách balo của em đi lại sofa đặt lên, mẹ Kim ngồi đó cũng vươn tay xoa xoa vai con trai một cái.
Những ngày gần thi của Jungkook, anh biết ba mẹ Jeon thường xuyên gọi điện cho em. Anh biết em nhỏ rất muốn được gặp ba mẹ vào ngày trọng đại này, và ba mẹ Jeon cũng rất mong muốn được lên Seoul cùng em. Nhưng có vẻ hoàn cảnh lại không cho phép.
Anh đã liên lạc với ba mẹ Kim dưới Daegu, sắp xếp giúp đỡ gia đình của Jungkook một chuyến, đưa họ lên Seoul với em. Mẹ anh và mẹ em là bạn học thân từ trước, ba mẹ hai gia đình qua lại đối đãi với nhau rất tốt nhiều năm. Nhưng ông bà Jeon là người khiêm tốn và phải phép, gia đình không có nhiều của ăn của để nhưng chưa bao giờ vì mối quan hệ mà lợi dụng, dựa dẫm, mọi sự giúp đỡ của ông bà Kim họ chỉ nhận một phần rất nhỏ.
Riêng việc ông bà Kim cho Jungkook một nơi ở ổn định, có Taehyung bên cạnh giúp đỡ em ở nơi Seoul đất khách quê người là điều mà họ biết ơn rất nhiều.
Em nhỏ sau một trận khóc dài đến đỏ hoe đôi mắt lẫn chóp mũi liền ngồi lại sofa, ngoan ngoãn chào ông bà Kim rồi cùng họ nói chuyện về ngày hôm nay, trên tay là dĩa xiên miếng dâu tây đỏ mọng, khuôn miệng nhỏ nhắn nhai đến dẩu môi xinh, tròn hai má.
Ông bà Kim cưng Jungkook lắm, em không những đáng yêu lại ngoan ngoãn, học giỏi, không thể chê điểm nào được. Khi cười đuôi mắt cong tít lên, bên má ẩn hiện lúm đồng tiền xinh xắn.
Kim Taehyung nhận vai đầu bếp, ở bên trong chu đáo chuẩn bị cơm tối cho cả hai gia đình.
Vui vẻ nói chuyện một lúc, Jungkook nhỏ lời xin phép người lớn vào bên trong xem có phụ giúp được anh lớn việc gì không. Em lấy đó làm cái cớ thôi, chứ Jungkook em ngoài nghịch ngợm ra còn rất giỏi nũng nịu với Taehyung đó nha.
Jungkook lon ton chân trần trắng hồng mềm thịt, chạy ù ù vào cắm đỉnh đầu tròn vào lưng Taehyung, đáng yêu dụi dụi. Khỏi cần ngoảnh lại cũng biết là ai, Kim Taehyung phì cười, vòng tay ra sau vỗ vào mông em một cái.
"Bạn Jungkook không nghịch."
Jungkook chúm chím môi cười mỉm, vòng tay ôm lấy hông anh lớn chui ngang, chui dọc, chui vào đứng trước lòng anh đang nhặt rau. Em nhỏ ngước mắt, chu môi nói với giọng trong vắt, kéo dài làm điệu.
"Bé nghịch là anh mắng bé hỏoooo?!"
Kim Taehyung nguyện thua trong sự đáng yêu vô đối này của em, đưa ngón tay nựng cằm em cưng chiều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!