Chương 66: Chong chóng tre của Doraemon

- Gì? Đánh nhau to gì cơ?

Thiên Tiện Tử ngủ gật cả buổi tối, bây giờ đang lúc tỉnh như sáo sậu, vừa nghe thấy đánh nhau đã hí hửng chen lên phía trước quan sát hình ảnh hiện ra trong huyền kính.

"Mũi tên đêm hôm qua kia của Ninh Ninh đã gây ra động tĩnh không hề nhỏ." Khúc Phi Khanh tà tà liếc hắn, miệng nhếch lên cười:

"Không ít người nương theo kiếm quang mà tìm thấy thác nước kia, sau đó lại mơ màng đi loanh quanh khắp nơi, thế là chẳng phải sẽ phát hiện ra thôn Hồ tộc còn gì?"

Tối hôm qua trận pháp thuỷ kính bị phá, ma tộc thương vong nghiêm trọng, lại thêm đa số các đệ tử đều đã trở về phòng hoặc sơn động nghỉ ngơi, các trưởng lão cũng không theo dõi tiếp nữa, ai nấy xôn xao dẹp đường hồi phủ nghỉ ngơi lấy lại sức, sáng sớm hôm nay mới lại tụ họp lại vừa cắn hạt dưa vừa tiếp tục theo dõi cuộc thi.

Hình ảnh đang hiện ra trong huyền kính của phái Huyền Hư hiện tại chính là Hạ Tri Châu cũng đang ngồi cắn hạt dưa hóng hớt.

Hắn vô cùng chung thuỷ với hệ tư tưởng ngủ sớm dậy sớm cho cơ thể khỏe mạnh, sau khi thức dậy đã chạy khắp bí cảnh giúp Kiều Nhan đi tìm mười mấy tộc nhân đã bị ma hóa đưa về, khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi một chút, đang đi ra ngoài đi dạo giải sầu cùng Hứa Duệ thì bất ngờ đụng phải cảnh đệ tử của các đại môn phái đang đánh nhau loạn xì ngậu.

Lang bạt trong rừng rú một thời gian dài, nước trong ao hồ sông suối không thể dùng được, điều kiện sinh hoạt khắc nghiệt như thế, đám thanh niên tài tuấn của giới tu chân làm gì còn bộ dạng hào hoa đẹp đẽ xuất trần như ban đầu, cả đám chật vật đứng trước cửa thôn, ai không biết còn tưởng đoàn phim thiếu kinh phí nào đang quay Về quê tu tiên phần 1 ấy chứ.

Đúng là rất bình dân, rất thích hợp với những sân khấu lớn dành cho đại chúng.

Dựa theo môn phục để phán đoán, đám người kia chia làm năm phe, theo thứ tự từ trái sang phải là Phạn Âm Tự, Tố Vấn Đường, Vạn Kiếm Tông, Đạp Tuyết Lâu và Lưu Minh Sơn, nói cách khác là phật tu, âm tu, dược tu, kiếm tu, phù tu.

Cuộc thi này vốn tạo điều kiện cho các đệ tử tranh đấu cướp đoạt lệnh bài của nhau, bây giờ mấy đại môn phái đột nhiên chạm mặt nhau thì đương nhiên là nhìn nhau không vừa mắt, sơ sẩy một cái là lao vào bem nhau được liền.

Đại đa số các đệ tử là những gương mặt xa lạ Hạ Tri Châu chưa từng gặp, chỉ có hai tên đầu trọc của Phạn Âm Tự là hơi quen mắt, còn vị nữ tu mặc váy trắng, kiếm khí lạnh thấu xương đang đứng một mình ở dưới cây ngô đồng cổ thụ ở xa kia của Vạn Kiếm Tông chính là vị sư tỷ mà Hứa Duệ ngày nhớ đêm mong, Tô Thanh Hàn.

Thân là một kẻ ăn không ngồi rồi không ôm hoài bão mộng tưởng gì lớn lao, Hạ Tri Châu đánh hơi thấy tình thế không ổn đã định chuồn êm ngay, nhưng không ngờ Minh Không vừa thoáng nhìn thấy hắn đã lập tức cười vang nói: Hạ thí chủ!

Hạ Tri Châu thấy mình sắp lên cơn đau tim, hận không thể tập tức phi tới tặng hắn một cú đá xoắn ốc cộng thêm một quyền của thánh đấu sĩ chòm sao Thiên Mã*, để cho thằng oắt con này cảm nhận được sự tàn khốc của thế giới người trưởng thành.

(*Nguyên văn: ,,。Trong đó là skill của Pegasus Seiya (Thánh đấu sĩ chòm sao Thiên Mã), nhân vật chính của Áo giáp vàng, bộ truyện manga có tên gốc là Saint Seiya và Knights of the Zodiac của tác giả Kurumada Masami người Nhật.

Bộ truyện tranh giành giải Animage Anime Grand Prix tại Nhật trong năm 1987. Trong năm 2002, bộ truyện tranh đã được tái xuất bản bởi công ty Toei Animation cùng với các tập tiếp theo thể theo yêu cầu của độc giả.

Tại Việt Nam, bộ phim được chiếu vào lúc 14h các ngày Thứ 7 & Chủ nhật trên kênh HT

V7 năm 1998 và từng được Công ty Điện ảnh Thành phố Hồ Chí Minh thuyết minh và được Hãng phim Phương Nam phát hành dưới định dạng VC

D.

Theo Wikipedia.)

Minh Không không nhìn thấy cái mặt đang xị ra của hắn, tiếp tục nói một cách chân thành:

"Ta và sư huynh thấy chân trời có điềm lạ, sợ rằng các vị bên này xảy ra chuyện nên đến đây xem. Huynh vẫn bình an vô sự, bọn ta cũng được yên lòng."

Bình yên vô sự cái con khỉ, Hạ Tri Châu chỉ muốn nói với hắn một câu:

"Cảm ơn vì đã đến, không đến thì tốt hơn."*

(*Nguyên văn:

,,。,。

,。

Minh Không dùng từ nghĩa là bình yên vô sự, Hạ Tri Châu lại dùng từ , câu này nghĩa bóng có nghĩa là lâu rồi không gặp, nhưng tách từng chữ ra thì còn có thể hiểu theo nghĩa là không đến () (thì ta sẽ) không sao ().)

Chỉ cần bọn họ không đến thì hắn đương nhiên sẽ không việc gì cả, bọn họ đến một cái là hắn sẽ phải gia nhập đám người bị đánh tơi tả cùng hai quả trứng kho tàu này.

Đám người đang giằng co với Phạn Âm Tự vốn dĩ không phát hiện ra Hạ Tri Châu, sau khi tiểu hoà thượng mồm như cái loa nói câu kia xong thì vài đôi mắt hàn khí sắc bén lập tức không hẹn mà đồng thời lia thẳng về phía hắn không khác gì xiên tre nướng BB

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!