Đột nhiên lúc này có một nam nhân đi tới.
"Ngươi đang làm gì vậy?"
Lục Nhân nhìn Lãnh Phong, xưa nay cả hai người tính khi không hợp nhau, cũng chẳng gặp nhau được mấy lần.
"Chuyện của ta, không cần thái tử phải xen vào."
Lãnh Phong chỉ tay vào Thư Yến:
"Trông cô ấy có vẻ không muốn đi theo ngươi thì phải."
Nói rồi Lãnh Phong giải pháp thuật cho Thư Yến, nhìn cô.
"Cô là tiên nữ ban nay bày thức ăn đến diệp đình có phải không?"
Thư Yến không nhìn thẳng vào anh, gật đầu.
Lục Nhân có chút tức giận:
"Ngài là đang cố tình chống đối ta?"
Thư Yến không để tâm đến Lục Nhân, chỉ khẽ hỏi:
"Chẳng lẽ anh không còn nhớ em dù chỉ một chút gì hay sao?"
Lãnh Phong bị câu nói này làm cho đứng sững, thật ra cũng bởi vì thái độ nghiêm túc của nữ nhân trước mặt.
"Chúng ta có quen biết nhau sao?"
Nghe câu hỏi của Lãnh Phong, Thư Yến chỉ thở dài, buồn bả.
"Nếu đã không thể nhớ, vậy cứ xem như là ta nhận nhầm người đi."
Nói rồi cô quay lưng đi, lại quay về phía Lục Nhân:
"Bây giờ, ta thật sự đã tha thứ cho anh, nhưng bây giờ ta không còn yêu anh nữa rồi, điều này là sự thật, vì vậy anh hãy đi tìm một cô gái khác, đừng cố gắng tìm kiếm ta nữa."
"Nàng… Thật sự một chút cũng không yêu ta sao?"
Hắn cố gắng hỏi lại một lần nữa.
Thư Yến bước đi, khẽ lắc đầu, cô quả thật đã không còn tình cảm với anh từ rất lâu về trước, cô chỉ mong anh ta có thể buông bỏ mỗi tình này, cũng như cô có thể buông bỏ mối tình với Lãnh Phong.
…
Ba năm sau.
Thư Yến đi đến nhân gian, sống như một người bình thường, dựa vào y thuật của mình mà trở thành một bác sĩ xuất chúng.
Cô thường đi đến cô nhi viện để tặng quà cho đám trẻ ở đó, cũng thường đi du lịch trên thế giới để biết thêm nhiều điều hơn.
Cuộc sống ở nhân gian tuy rằng có hơi bức bối, thế nhưng so với thánh địa thì không quá nhàm chán, có nhiều nơi để khám phá hơn.
Hôm nay, cô đến một quán Bar ở Hàn Quốc.
Đến nhân giới lâu như vậy rồi, cô cũng quen được một vài người bạn, bọn họ đang ngồi bên cạnh cô trò chuyện xôn xao, mặc kệ tiếng nhạc ồn ào cùng đám nam nữ đang nhảy nhót ở giữa sảnh kia.
Bất chợt, một người đàn ông cao ráo mặc âu phục đi đến, trên tay anh ta cầm một ly rượu vang, hướng về phía Thư Yến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!