Edited by Hari.
Bạch Lang vẫn chưa biết lời mình muốn nói đã được Huyết Thanh Châu truyền đi rồi.
Nàng sau khi nghỉ ngơi một lát, liền tiếp tục leo núi.
Cũng may thể lực của rồng so với người bình thường tốt hơn nhiều, dưới sự nỗ lực mấy canh giờ của Bạch Lang, rốt cuộc tiếp cận sườn núi.
Huyết Thanh Châu sau khi kêu gọi liền trở lên an tĩnh, vẫn không nhúc nhích nằm ở túi Càn Khôn, đến một tia sáng cũng không thấy lóe lên nữa.
Bất quá, so với Bạch Lang nghĩ rằng hắn là bởi vì khoác lác, không thực hiện được mà hổ thẹn, thực ra hắn là đang sợ hãi.
Trong nháy mắt kia, sau khi hắn liên tiếp khẩu xuất cuồng ngôn, hắn toàn thân đều cứng lại rồi.
Nếu Bạch Lang có thể thấy liền sẽ phát hiện Huyết Thanh Châu giờ phút này biểu tình thực phức tạp.
Chính mình một tay sáng lập Huyết Thanh Tông bị Thái Thanh Tông chèn ép nhiều năm như vậy, hắn muốn nói không hận Thái Thanh Tông, không hận Yến Phất Quang là không có khả năng.
Nhưng là...... Trọng điểm tới rồi, hắn cũng chưa từng có nghĩ đến chính mình có một ngày cư nhiên dám chỉ thẳng mặt mắng Yến Phất Quang.
Kia chính là vô tình kiếm đạo đệ nhất nhân Yến Phất Quang a!
Hắn cũng không biết bản thân uống lộn thuốc gì rồi.
Nhưng mà hắn đã là làm được.
Còn dựa theo ngữ khí mà Long Nhật Thiên dạy hắn, mắng thập phần kiêu ngạo thống khoái. Tuy rằng cuối cùng chạy cũng thực mau đi, bất quá này cũng coi như là có đột phá.
Huyết Thanh Châu giờ phút này tâm tình khó nói.
Thậm chí đều đã quên việc phải thu thập Long Nhật Thiên. Trong khoảng thời gian ngắn cứ rối rắm vấn đề có cần phải nói cho Long Nhật Thiên hắn thành công rồi hay không, hơn nữa...... Yến Phất Quang còn thật sâu nhớ kỹ tên nàng.
Chính lúc hắn còn đang đấu tranh, Bạch Lang đã nghỉ ngơi đủ tiếp tục leo núi.
Nàng còn đang vừa đi vừa tự hỏi việc tìm Thái Thanh Tông sơn môn này có cái ý nghĩa gì.
Tuy rằng sơn môn có khả năng ở chỗ cao nhất trên đỉnh núi, nhưng là sau khi nghỉ ngơi xong, trực giác lại nói cho Bạch Lang, vậy thì cũng có chút quá đơn giản đi.
Nếu sơn môn là ở đỉnh núi, còn không bằng nói ai trước bò đến trên núi người đó liền thắng.
Cho nên hẳn là còn có ý tứ khác.
Nàng nhíu mày nghĩ nghĩ, bỗng nhiên đem ánh mắt dời về phía một bên rừng cây.
Lại nói tiếp, đám cây này hình như từ lúc nàng bắt đầu leo núi liền không có biến hóa a. Từ chân núi đến sườn núi, cho dù là nhân công tu bổ, cũng làm không được hoàn toàn giống nhau như vậy.
Đây tuyệt đối có vấn đề.
Ánh mắt Bạch Lang dừng một chút, quan sát rừng cây kia thật lâu, bỗng nhiên nhắm mắt lại.
Chờ đến nàng lần nữa mở mắt, quang mang màu thiển kim chợt lóe rồi biến mất, đồng tử xinh đẹp của nàng nhiều thêm chút ám văn.
Long tộc trời sinh có thần thông, hai mắt có thể phá huyền cơ, Bạch Lang thân là quý tộc của Long tộc, đôi mắt tự nhiên cũng không phải chỉ để trang trí.
Nàng dùng long đồng (mắt rồng) nhìn về phía rừng cây, bỗng nhiên đồng tử hơi co lại một chút.
Từ từ, đám cây kia đang...... chuyển động?
Bạch Lang nhìn về phía cái cây mà trên ngọn trụi một mảnh kia, không khỏi sờ sờ mũ rơm trên đỉnh đầu mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!