Chương 7: (Vô Đề)

25

Sang năm mới, sứ thần nước láng giềng dâng thư cầu kiến.

Nghe nói sẽ phái tam hoàng tử đương triều – người được sủng ái nhất – sang giao hảo.

Để biểu thị khí độ của cường quốc, riêng việc chuẩn bị yến tiệc tiếp đãi cũng tốn mất mấy ngày trời.

Từ sau khi Tiêu Lâm ăn bánh hạt thông bách hợp rồi phát dị ứng, chủ sự ngự thiện phòng đã chịu một trận phạt roi, món điểm tâm kia cũng bị triệt để loại bỏ khỏi thực đơn trong cung.

Nào ngờ tam hoàng tử nước láng giềng vừa đặt chân tới kinh thành đã hứng thú dạo phố, vô tình thưởng thức bánh hạt thông bách hợp của Nhất Phẩm Hiên, liền kinh ngạc tán thưởng, còn cố ý gói mang về nhiều phần, muốn mọi người cùng nếm thử.

Tiêu Lâm một mực từ chối, viện cớ mình thể chất đặc biệt, từng bị dị ứng với loại bánh này.

Nào ngờ tam hoàng tử sắc mặt trầm xuống, cho rằng Tiêu Lâm bất kính, chẳng những không nể mặt hắn mà còn không nể cả phụ hoàng hắn.

Một miếng điểm tâm hạt thông bách hợp, bỗng bị đẩy lên thành vấn đề bang giao. Hoàng đế ngồi trên cao hơi nhíu mày, liếc mắt ra hiệu cho Tiêu Lâm.

Tiêu Lâm đành cắn răng miễn cưỡng cắn một miếng, cố cười nói hương vị tuyệt hảo.

Song qua một hồi, toàn thân vẫn không nổi lấy một đốm mẩn đỏ.

Tam hoàng tử nhàn nhạt cười: "Không phải vẫn tốt sao? Dị ứng ở chỗ nào? Chẳng lẽ cố ý bỡn cợt bản điện hạ?"

Chúng thần nhất thời đưa mắt nhìn nhau, ánh nhìn với Tiêu Lâm cũng thay đổi.

Sắc mặt Hoàng đế dần sa sầm.

Không khí trong điện bỗng chốc ngưng trệ.

Tiêu Lâm như để chứng minh bản thân, liền giật đĩa bánh nhét liên tục vào miệng.

Ăn đến đỏ mặt tía tai vẫn không xuất hiện dị trạng nào.

Hắn không cam tâm, lại nuốt thêm một miếng, vì vội vàng mà suýt nữa nghẹn thở.

Bộ dạng luống cuống tay chân khiến bao kẻ xung quanh đưa mắt giễu cợt.

Hoàng đế nhìn xuống, sắc mặt tối đen như mực.

Chỉ thấy ông ta nặng giọng phán:

"Có lẽ Thẩm đại nhân đã nhớ lầm. Lần trước dị ứng chưa chắc là do món điểm tâm này. Còn không mau hướng tam hoàng tử xin lỗi?"

Hai chân Tiêu Lâm run rẩy, không dám trái ý, liền quỳ xuống dập đầu tạ tội.

Tam hoàng tử nâng chén rượu, nghiêng người ra sau cười khẽ:

"Thôi thôi, khiến người ngoài nhìn vào lại tưởng bản điện hạ ép người quá đáng."

Ánh mắt hắn lướt ngang Tiêu Cảnh Lan, khóe môi cong lên, mang theo vài phần thâm ý.

26

Yến tiệc tiếp đãi sứ thần nước láng giềng rốt cuộc tan rã trong lặng lẽ.

Tam hoàng tử viện cớ say rượu, cáo lui sớm về dịch quán.

Cửa cung vừa đóng, Hoàng đế lập tức lệnh cho ám vệ điều tra Tiêu Lâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!