Chương 3: (Vô Đề)

9

Tiêu Lâm vẫn sống.

Rốt cuộc là vì sao?

Ta chau mày, nghiêng đầu nhìn Tiêu Cảnh Lan, lòng đầy nghi hoặc.

Hắn siết tay ta, thấp giọng trấn an:

"Cứ xem thế nào đã."

Bên ngoài điện, bóng đêm phủ kín.

Trong điện, đèn đuốc sáng trưng, ánh nến lay động theo gió, đổ bóng mơ hồ lên ngự án.

Hoàng đế ngồi đó, tay cầm một miếng ngọc bội, đầu ngón tay mơn trớn từng đường vân ngọc.

Ta nhận ra ngay — chính là miếng ngọc bội năm xưa đã khiến chân tướng bại lộ.

Kiếp trước, vì miếng ngọc này mà thân phận thật sự của Tiêu Lâm bị lộ.

Hoàng đế cho người điều tra, phát hiện Thái tử mình yêu thương không phải con ruột.

Còn đứa trẻ bị lưu lạc — lại là huyết mạch chân chính — đang trốn nơi tiệm bánh bao nhỏ, sống lay lắt trong sợ hãi.

Vì ăn năn, Hoàng đế về sau dung túng Tiêu Lâm đến cực điểm, để hắn g.i.ế. c hại công thần, tàn sát người vô tội.

Phụ mẫu, huynh đệ của ta đều c.h.ế. t trong tay hắn.

Ta nghiêng người ghé sát tai Tiêu Cảnh Lan, hạ giọng thì thầm:

"Cảnh Lan ca ca, thấy miếng ngọc trong tay bệ hạ chứ?

Một lát nữa, chàng hãy cắn răng nhận đó là của chàng.

Nói rằng mới đây bị thất lạc, ta sẽ có cách khiến bệ hạ tin."

Trước kia mỗi lần ta cần hắn giúp việc gì, đều gọi hắn là Cảnh Lan ca ca.

Lần này cũng không ngoại lệ.

Tiêu Cảnh Lan khẽ gật đầu, cũng dùng giọng chỉ ta nghe được, đáp:

"Được. Mọi việc… nghe theo Hi Hi."

10

Thấy ta và Tiêu Cảnh Lan chậm rãi tiến vào, Hoàng đế ngẩng đầu liếc nhìn.

Chỉ một ánh mắt hờ hững, lại khiến lòng ta run rẩy như bị áp chế bởi thiên uy.

Phải chăng quỹ đạo của kiếp này đã bị ta cùng Cảnh Lan làm đảo lộn?

Phải chăng chân tướng năm xưa, đến nay vẫn còn vùi sâu dưới những bức tường son của hoàng cung?

Không giống như kiếp trước, Hoàng đế lập tức hạ chỉ bắt giữ Cảnh Lan.

Lúc này, trong điện tĩnh lặng như tờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!