1
Ngày Thái tử đại hôn, Đông cung canh phòng nghiêm mật.
Ta cùng Tiêu Cảnh Lan vừa nâng chén rượu hợp cẩn, chưa kịp chạm môi, ngoài điện bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Thống lĩnh cấm vệ quân trong tay cầm thánh chỉ hoàng gia, chưa kịp thông báo đã đạp cửa xông vào.
Sau khi đọc xong, hắn vung tay ra lệnh, cấm vệ quân phía sau lập tức ập tới bắt giữ Tiêu Cảnh Lan.
Chiếc quạt tròn trong tay ta "bịch" một tiếng rơi xuống đất.
Ngẩng đầu, chạm ngay vào ánh mắt hoảng hốt mà mờ mịt của chàng.
Thì ra… Tiêu Cảnh Lan không phải Thái tử thật.
Thái tử chân chính đã được tìm thấy, ngay trong ngày thành hôn của chúng ta.
Đêm ấy, ta vào cung cầu kiến Thánh thượng.
Vị Đế vương trên cao thần sắc mệt mỏi, mắt sâu như đáy vực, thở dài:
"Nguyên Hi yên tâm, bất kể Thái tử là ai, Thái tử phi… chỉ có thể là ngươi."
Ta hoảng hốt, vội vã cúi đầu: "Thần nữ không cầu phong vị, chỉ xin—"
"Không cần nói nữa." Hoàng đế mặt lạnh như sương, phất tay: "Tiễn Thái tử phi ra ngoài."
Ta lảo đảo rời khỏi đại điện, khi ngang qua hành lang, một bóng người đột nhiên xuất hiện, giọng nói như ma quỷ gọi tên ta:
"Ngươi chính là Giang Nguyên Hi? Là Thái tử phi của cô?"
Người ấy dung mạo bảy phần giống Hoàng đế, chỉ là đuôi mắt nhếch lên, khiến vẻ ngoài thêm phần tầm thường.
Hắn quét mắt nhìn ta từ đầu đến chân, chậm rãi nói:
"Cũng chỉ đến thế mà thôi."
Ta lòng rối như tơ, một lòng chỉ nghĩ đến an nguy của Tiêu Cảnh Lan, không để tâm đến lời hắn, cúi đầu hành lễ, vội vàng lui bước.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.
Không ngờ, chỉ vài hôm sau, Thái tử lại chủ động triệu ta tiến ngục.
2
Tiêu Cảnh Lan bị treo ngược trên khung sắt, thân thể đầm đìa m.á. u tươi.
Một sợi xích to hơn cổ tay xuyên qua bả vai chàng, m.á. u nhỏ giọt từng giọt, loang đỏ nền đá lạnh lẽo dưới chân.
Thân thể ấy, từng ôm ta trong những đêm đông, giờ đây đã không còn hình người.
Ta c.h.ế. t lặng, ngã quỵ nơi đất.
Thái tử khoanh tay đứng cạnh, khóe môi cong lên lạnh lẽo:
"Thái tử phi có thích đại lễ mà cô chuẩn bị?"
"Nếu không vì phụ hoàng và mẫu hậu giận nhau, đưa cô ra khỏi cung rồi vô tình tráo đổi với một kẻ tiện dân, thì tên này sao có thể hưởng hai mươi năm vinh hoa vốn thuộc về cô?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!