Khi Hồng Ngọc sai nha hoàn mang ra một chồng sổ sách dày cộp như bức tường thành, Từ Tử Nghi cảm thấy đầu óc mình choáng váng.
"Đây là sổ sách chi tiêu nửa năm của phủ tướng quân, phu nhân có muốn xem cả nửa năm đầu không?"
"Thôi... không cần đâu."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Từ Tử Nghi vốn ghét cay ghét đắng việc đọc sách viết văn.
Ngày trước, cha hắn từng cầm roi đứng sau lưng thúc ép hắn học hành, nhưng hắn vẫn không tài nào nuốt nổi một chữ.
Câu Quan quan thư cưu mà hắn còn đọc thành Quản quản cữu cữu, khiến cha tức giận đến tím mặt:
"Con nhìn xem người ta là Quỳnh Nguyệt kìa! Ba tuổi đã đọc Kinh Thi, năm tuổi thuộc làu Thiên Tự Văn, bảy tuổi học đánh tỳ bà, tám tuổi đã biết chữa bệnh cho gia súc. Còn con thì sao? Để mai ta phải hỏi Quỳnh Nguyệt xem nó có cách nào trị cái loại súc sinh bất tài như con không!"
Lúc đó, hình như hắn đã nói...
"Cha, cha thích Quỳnh Nguyệt đến vậy, hay là sau này con cưới nàng ấy về, nàng ấy sẽ cùng con dạy dỗ cháu nội cho cha, chẳng phải là văn võ song toàn sao?"
Từ Tử Nghi lật giở những trang sổ sách, bất ngờ nhận ra mọi khoản thu chi, giao dịch đều được ghi chép rõ ràng, rành mạch.
Hắn không ngờ, ngoài tài đánh tỳ bà và y thuật ra, Quỳnh Nguyệt còn có tài tính toán giỏi đến thế.
Chữ viết trong sổ sách vừa ngay ngắn lại vừa thanh tú.
Những khoản thu nhập từ việc được ban thưởng đều được nàng cẩn thận khoanh tròn, phê chú mực đỏ, hai chữ Tử Nghi nhỏ bé kia khẽ chạm vào đáy lòng hắn, mang đến một cảm giác ấm áp, mềm mại.
Như thể nàng đang ngầm khen ngợi hắn vậy, khiến khóe miệng Từ Tử Nghi bất giác cong lên.
Thế nhưng, nàng chưa từng hé lộ với hắn về những công việc quản lý gia đình phức tạp này.
Những bức thư nàng gửi đến luôn chỉ vỏn vẹn mấy chữ mọi việc đều ổn, bảo hắn cứ yên tâm.
Từng trang sổ sách dày đặc những chuyện vụn vặt, khó khăn, hắn thật sự cảm thấy khâm phục nàng vì đã chu toàn mọi việc suốt bốn năm qua.
"Ngày trước, phu nhân đã phải chịu không ít uất ức vì những khoản sổ sách này đấy."
Hồng Ngọc vừa mài mực vừa kể: "Chu Di nươngluôn mơ tưởng đến việc được quản lý sổ sách, nhưng ai mà chẳng biết nàng ta chỉ muốn vơ vét tiền bạc về nhà mẹ đẻ nghèo nàn của mình. Chỉ cần phu nhân sơ sẩy một chút, nàng ta sẽ lập tức giở trò ăn vạ, làm loạn.
Phu nhân thì trọng thể diện, còn nàng ta thì mặt dày vô liêm sỉ. Còn có cả Trang di nương nữa, sổ sách phòng nàng ta lúc nào cũng rối tung, đám nha hoàn, nô tỳ thì đứa nào đứa nấy đều xảo quyệt.... Chu di nương thường xuyên gây khó dễ cho nàng ấy sao?"
Trong ấn tượng của Từ Tử Nghi, Chu di nương là một mỹ nhân yểu điệu được nuôi dưỡng từ vùng sông nước Giang Nam, tính tình có vẻ ôn hòa, dịu dàng.
Vì ngại thân phận, hắn chưa từng nhìn kỹ nàng ta, chỉ nhớ loáng thoáng giọng nói nũng nịu của nàng ta khi còn ở trước mặt mẫu thân.
Sau này, khi đại ca cưới thêm Trang di nương, Chu di nương cũng dần bị lãng quên.
Chu di nương vốn dĩ hiền lành, sao lại có thể làm khó Quỳnh Nguyệt?
Những chuyện đấu đá nơi hậu trạch này, hắn quả thực không thể nào hiểu nổi.
"Hồng Ngọc, ngươi lấy cho ta ít bạc." Từ Tử Nghi chợt nảy ra một ý:
"Rồi tìm thêm một tiểu tư đáng tin cậy nữa."
----
Dương Chiêu Khê từ trên cao nhìn xuống ta, động tác của hắn nhanh đến mức khiến người ta kinh hãi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!