Chương 13: (Vô Đề)

Nghĩ vậy, lòng hắn bỗng thấy nhẹ nhõm hẳn. Hắn liền rửa mặt, chuẩn bị đi nghỉ.

"Phu nhân! Chu di nương sắp sinh rồi! Lão phu nhân mời người đến giúp đỡ!" Lục Châu hớt hải chạy vào báo.

"Ta ư? Ta thì giúp được gì..." Hắn ngơ ngác hỏi lại.

"Thầy thuốc vẫn chưa tới kịp! Lão phu nhân nói người từng chứng kiến mẫu thân của Tu Viễn sinh nở, biết đâu có thể giúp được chút gì đó!"

Chưa kịp để hắn phản ứng, Lục Châu cùng đám bà mụ đã xúm vào kéo hắn đến phòng sinh.

May thay, đã có bà đỡ ở đó, hắn chỉ cần đứng bên cạnh quan sát.

Thông thường, nam nhân không được phép vào phòng sinh, có lẽ hắn là trường hợp ngoại lệ đầu tiên.

Chu di nương nằm trên giường, nghiến răng ken két, mặt mày tím tái, gào thét thảm thiết, hoàn toàn mất hết vẻ kiêu căng thường ngày khi ở cạnh lão phu nhân.

Hắn nhìn mà lòng quặn thắt, không khỏi tưởng tượng nếu nỗi đau này giáng xuống Quỳnh Nguyệt thì sao...

Lão phu nhân im lặng theo dõi, thỉnh thoảng mới liếc mắt nhìn vào trong. 

Đợi mãi không nghe thấy tiếng trẻ con khóc, bà đứng dậy, lắc đầu thở dài: Không qua khỏi rồi.

Không qua khỏi? Là sao?

Đúng lúc hắn còn đang hoang mang, bên trong bỗng vang lên tiếng khóc yếu ớt của một bé gái.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Lão phu nhân! Là một tiểu thư ạ!" Bà đỡ vội vã chạy ra báo tin mừng.

Lão phu nhân chỉ khẽ gật đầu, sắc mặt lạnh tanh, tỏ vẻ đã biết rồi.

"Con gái, lại là con gái..."

Bà mụ tươi cười bế đứa trẻ đến cho Chu di nương xem. 

Khuôn mặt nàng ta tái mét, ánh mắt vô hồn nhìn lên trần nhà:

"Tại sao... tại sao không phải là con trai..."

Nói đoạn, hơi thở nàng ta càng lúc càng yếu ớt. 

Bất chợt, mặt nàng ta trắng bệch, m.á. u đỏ tươi từ dưới tấm ga giường loang lổ ứa ra.

Bà mụ biến sắc:

"Băng huyết! Băng huyết rồi!"

Băng huyết? Hắn hoang mang, chẳng phải vừa sinh xong sao, sao lại có thể băng huyết?

Máu từ người nàng ta tuôn ra như suối, từng chậu, từng chậu một được mang đi. 

Các bà mụ nhìn nhau, lặng lẽ thở dài. Chu di nương mồ hôi nhễ nhại, hai mắt trợn trừng.

Gương mặt nàng ta càng trắng bệch, nốt ruồi son dưới khoé mắt càng thêm phần đỏ thắm.

Đám nha hoàn, bà tử hối hả đun nước nóng, sắc thuốc thang, nhưng m.á. u vẫn không ngừng chảy.

Chu di nương nằm thoi thóp trên giường, hơi thở ra nhiều hơn hít vào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!