Ta nghĩ một lát rồi đáp:
"Vừa mới vào xuân, ta nhớ trong kho vừa nhập về một đợt măng non và mộc nhĩ tươi, hôm nay làm món cơm chiên xuân tươi nhé!"
Hiện giờ Đồng cô cô đã đích thân giao cho ta phụ trách bữa ăn của các cung nữ.
Khác với các chủ nhân trong cung, thức ăn cho cung nữ không cần phải cầu kỳ tinh xảo hay quá phong phú, điều quan trọng là phải đủ nhiều, ăn no, và ngon miệng.
Vậy nên giữa trưa, làm một món cơm chiên hợp thời tiết, vừa tiện vừa hợp lý.
Ta sai người đi lấy măng non, nấm tươi, mộc nhĩ và thịt xông khói. Đem tất cả cắt hạt lựu, cho hết vào chảo xào.
Chờ đến khi thịt xông khói tiết ra dầu và thơm ngậy, làm mềm luôn cả nấm hương, ta mới cho thêm nước tương, giấm thơm và muối để nêm nếm.
Khi đã xào xong, ta múc tất cả ra, đập trứng gà vào chảo rồi cho cơm vào đảo.
Chỉ vài nhịp thở, cơm đã nhuộm màu vàng óng ánh.
Lúc này ta đổ toàn bộ nguyên liệu lúc nãy vào chảo, sắc màu tươi tắn, nhìn mà thèm rỏ dãi!
Thịt xông khói màu hổ phách, măng non trắng ngà, trứng vàng quyện lấy hạt cơm trắng mịn, điểm thêm vài hạt nấm đen óng. Cuối cùng rắc một nắm hành lá xanh tươi, vừa đẹp vừa dậy mùi.
O Mai Dao Muoi
Sương Chi chống cằm, nước miếng sắp chảy:
"Không hiểu sao, món cơm chiên đơn giản thế này, mà cảm giác tỷ tỷ Ảnh Chân nấu cứ đặc biệt thơm lạ kỳ!"
Thúy Nương múc một muỗng nếm thử, khen không ngớt lời:
"Người ta hay nói cơm chiên dễ làm, nhưng theo ta, càng là món đơn giản, lại càng cần tay nghề giỏi!"
Tình cô cô vỗ tay nói:
"Đừng ngẩn ra nữa, mau mang cơm đi giao cho các cung đi! Giao xong quay về là chúng ta được ăn!"
Lúc làm xong cơm, ta lau mồ hôi rồi ngồi nghỉ một chút ở góc phòng, thì Tình cô cô bước lại gần.
Bà nhìn ta với ánh mắt hiền hòa, dịu dàng nói:
"Ảnh Chân, có chuyện này ta muốn thương lượng một chút."
Xin cô cô cứ nói.
Bà trầm ngâm một lát rồi mở lời:
"Ảnh Chân, con là đứa tốt. Từ lúc con vào Ngự Thiện Phòng, có không ít người âm thầm nhờ ta chiếu cố con."
"Những ngày qua ta cũng thấy rồi, tay nghề của con không nên bị chôn vùi. Nếu có thể được nhắc đến trước mặt các chủ nhân trong cung, thì cũng là điều tốt cho Ngự Thiện Phòng ta."
"Bây giờ vừa sang xuân, Hoàng hậu nương nương sẽ chủ trì yến tiệc mùa xuân năm nay, ta muốn giao phần canh và món ngọt cho con phụ trách, con thấy sao?"
Ta trầm ngâm suy nghĩ.
Yến tiệc mùa xuân hằng năm là dịp để mời các phu nhân của các đại thần vào cung ngắm hoa, cũng xem như là một sự kiện rất quan trọng.
Tình cô cô có ý đề bạt ta, ta đương nhiên không thể từ chối.
Ta ở lại cung kông phải để làm một tiểu nhân vô danh — ta muốn để những người quyền quý nhớ đến ta. O Mai Dao muoi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!