Chương 7: (Vô Đề)

Đôi mắt Trương Việt Kiều sáng lên:

"Tỷ từ khi nào quen biết Hoài Thân Vương vậy?"

Hoài Thân Vương?

Vị hoàng đệ nhỏ tuổi nhất của bệ hạ, năm ngoái vừa làm lễ trưởng thành liền được phong làm thân vương, chính là Hoài Thân Vương đó sao?

Ta chợt nhớ đến điều gì đó, không khỏi sững người:

"Muội nói… hai người vào được là do Hoài Thân Vương cho phép?"

Lâm Tuyết Hằng thấy biểu cảm của ta, ánh mắt phức tạp:

Đúng vậy.

Ta chưa từng có bất kỳ liên hệ nào với một nhân vật lớn như Hoài Thân Vương.

Lâm Tuyết Hằng và Trương Việt Kiều lo lắng rõ ràng, ta không muốn họ phải phiền lòng thêm nên chỉ vỗ vỗ tay họ trấn an.

"Đừng lo cho ta. Dù sao ta cũng là người từng cứu Cửu hoàng tử."Còn có bao nhiêu công chúa, hoàng tử nhỏ thích ta nữa mà.

"Ba người chúng ta trò chuyện một lúc, nhưng họ không thể ở lại lâu, đành luyến tiếc rời đi. Ngày hôm sau, Hoài Thân Vương đích thân đến."Mời vương gia bên này."

Ta mơ màng bị đánh thức, ô mai mật ra liền thấy một nam nhân cao lớn đứng ngược sáng.

Hắn khẽ gật đầu, ra hiệu cho đám người canh giữ lui xuống.

Lần này hắn không mặc y phục thị vệ nữa, mà là bộ triều phục của thân vương.

Viền áo thêu bạc, trên áo choàng là hoa văn rắn sống động như thật, tóc đen được búi lên bằng ngọc quan tinh xảo.

Suy đoán của ta lập tức được chứng thực.

Phù Phong chính là Hoài Thân Vương.

15

Ta bình tĩnh đứng dậy, hướng về phía hắn hành lễ:

"Tội nữ, Thôi Ảnh Chân, bái kiến Hoài thân vương."

Biểu cảm lạnh nhạt của Phù Phong thoáng chốc mềm xuống, hắn cụp mắt nhìn ta, mang theo một chút ý cười.

"Chẳng phải ngươi không giỏi nhớ mặt người sao? Lần này lại nhớ được rồi à?"

Ta cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc: Vương gia đùa rồi.

Thôi Ảnh Chân. Hắn bỗng gọi ta một tiếng, giọng nói trong trẻo dễ nghe.

"Ta đã ăn không ít bữa ngươi nấu, hẳn là cũng nên trả lại cho ngươi chút gì đó."

"Hiện tại, ngươi ở lại trong cung cũng không thể phong vị được nữa, nếu cứ cố ở lại thì cùng lắm cũng chỉ làm một cung nữ nhỏ bé, năm năm sau mới có cơ hội được thả ra ngoài tự do kết hôn."Hơn nữa, Nhuyễn phi... Ý ta là, nếu ngươi muốn, ta có thể cầu xin Hoàng huynh ngay bây giờ để thả ngươi ra cung."

Ta cúi đầu trầm tư.

Trong lời của Hoài thân vương rõ ràng đã xác nhận suy đoán của ta từ trước: chuyện Dư Linh hạ độc, phía sau chính là Nhuyễn phi bày trò.

O mai d.a. o muoi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!