Chương 2: (Vô Đề)

3

Tuy nói hôm nay là ngày các tú nữ yết kiến các nương nương, nhưng từ khi bệ hạ đăng cơ, quy củ trong cung cũng nới lỏng hơn rất nhiều.

Vì thế, thực chất hôm nay là một bữa tiệc.

Ba người chúng ta đến không sớm cũng không muộn, vì sống cùng một viện nên chỗ ngồi cũng được xếp chung với nhau.

Lâm Tuyết Hằng nhấp một ngụm trà, nhắc nhở ta:

"Ảnh Chân, muội phải quan sát và ghi nhớ nhiều vào. Hiện nay trong cung, ngoài hoàng hậu họ Lưu, thì chỉ có Nhuyễn phi và Đoan phi là có địa vị cao nhất."

Trương Việt Kiều không vui mà kéo kéo tay ta.

"Thôi tỷ tỷ, nghe muội nói này. Ba vị ấy đều là người cũ trong cung, luôn biết giữ chừng mực. Nhưng Diêu Tiệp dư vào cung năm năm trước, hiện tại đang được sủng ái nhất.

"Cửu hoàng tử chính là con của nàng ta, năm nay mới ba tuổi, nghe nói bệ hạ vô cùng yêu thương."

Bị một loạt danh hiệu phi tần, tần ngự, mỹ nhân làm cho quay cuồng đầu óc, ta chỉ có thể gật đầu ra vẻ đã nghe vào.

Bỗng nhiên, cả đại điện lặng ngắt.

Hoàng hậu nương nương dẫn theo các phi tần bước vào từ chính môn.

Mão cài vàng viền đỏ, dung nhan mỗi người một vẻ kiều diễm.

Ta cố gắng đối chiếu họ với danh hiệu trong đầu, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.

Ta bẩm sinh đã không giỏi nhận diện khuôn mặt, chắc hẳn đây là cái giá mà trời xanh đặt ra để bù lại cái lưỡi và khứu giác tinh tế của ta.

Hoàng hậu ngồi ở vị trí cao nhất, nhìn xuống những gương mặt trẻ trung xinh đẹp bên dưới, dịu dàng mỉm cười:

"Các cô nương chắc đều đói rồi, bảo Ngự Thiện Phòng dâng món đi."

Hai mắt ta sáng rực.

"Cũng phải, vừa ăn vừa giới thiệu cũng được."

Một vị tỷ tỷ vận áo tím lên tiếng, "Nhìn thấy các nàng lại nhớ đến thời trẻ của mình."

Vị nương nương áo hồng bên phải tiện tay chỉ vào một người:

"Đoan phi tỷ tỷ nói phải lắm, bắt đầu từ phía bên này đi.

"Mắt ta tối sầm lại. Nếu cứ theo thứ tự này, ta sẽ là người cuối cùng. Vậy trước đó, chẳng phải để tránh làm mờ son môi, ta sẽ không được động đũa sao? Trời sập rồi."Thần nữ tên Đinh Yên, mười chín tuổi, phụ thân là Thượng thư bộ Hộ Đinh Mậu."

"Thần nữ Hứa Nhược Tình bái kiến nương nương, thần nữ mười tám tuổi, phụ thân và ca ca đều trấn thủ Bắc Cương."

"Thần nữ...

"Từng màn tự giới thiệu làm hoa cả mắt, nhưng trong mắt ta chỉ nhìn thấy từng đĩa thức ăn đang được bưng lên. O mai d.a. o muoi Vịt hầm thanh đạm, vây cá chay hầm nhừ, gà nếp thơm hương sen, tôm ngọc bích bóng bẩy… Mãi đến khi Lâm Tuyết Hằng và Trương Việt Kiều hai bên ta đều đã giới thiệu xong, ta mới đứng dậy. Tươi cười nhìn về phía hoàng hậu trên cao:"Thần nữ Thôi Ảnh Chân..."

Chưa kịp nói hết câu thì một tiếng thét chói tai vang lên.

"A Dịch! Con sao vậy! A Dịch!!

"Tất cả mọi người đều giật mình quay sang nhìn. Cửu hoàng tử ngoan ngoãn bên cạnh Diêu Tiệp dư đang ôm lấy cổ mình, mặt đỏ bừng, nước mắt nước mũi giàn giụa."Gọi thái y!

Mau gọi thái y!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!