Bầu không khí lúng túng yên tĩnh duy trì ba giây đồng hồ, Diệp Hi lau mồ hôi lạnh, lắp bắp hỏi:
"Thẩm tổng... ngài, ngài tự xuyên qua sao?"
Đuôi lông mày Thẩm Tu Lâm khẽ động: Ừ.
Luôn không am hiểu cách câu thông với lãnh đạo
- Diệp Hi hỏi xong câu này thì lâm vào trầm mặc như bị trúng thuật cấm ngôn.
Thẩm Tu Lâm mở miệng, ngữ khí trầm ổn không xao động, phảng phất như bản thân đang trần thuật lại một câu chuyện bình thường nào đó:
"Ba ngày trước tôi đã tới nơi này, nghe nói là do rất nhiều vị tác giả cảm thấy bất mãn với tôi."
Diệp Hi vội gật đầu:
"Tôi cũng thế, tôi là vì cự tuyệt ký mấy bản tiểu thuyết, thế giới này chỉ là một phần trong số đó, hình như vị tác giả đó có oán niệm rất sâu đối với chúng ta..."
Thẩm Tu Lâm nhàn nhạt ừ một tiếng:
"Trước đó tôi còn cho rằng trong thế giới này chỉ có một mình tôi."
Diệp Hi hữu khí vô lực:
"Tôi cũng cho là thế..."
Thẩm Tu Lâm:
"Vậy cũng tốt, có thể giúp đỡ lẫn nhau."
Diệp Hi thật muốn khóc:
"Đúng đúng, có thể giúp đỡ lẫn nhau."
Thế cảnh giường chiếu thì diễn thế nào đây!!!
Diệp Hi âm thầm tan vỡ một lát, nhìn về phía Thẩm Tu Lâm xác nhận nói:
"Yêu cầu ở chỗ tôi là thông qua làm nhiệm vụ tích góp EXP lên tới level 99, lên đầy thì có thể trở về thế giới thật, ngài cũng vậy chứ?"
Thẩm Tu Lâm đáp lại một chữ: Ừ.
Diệp Hi lại hỏi:
"Một năm trong thế giới nhiệm vụ tương đương bằng năm phút ở thế giới hiện thực, hệ thống cũng nói thế với ngài?"
Thẩm Tu Lâm: Ừ.
Diệp Hi trầm mặc chốc lát, phát hiện đã sa mạc lời, liền trái lương tâm nịnh hót sếp:
"Khí thế bá vương của ngài quá soái."
Thẩm Tu Lâm mặt vô cảm: ...
Diệp Hi lúng túng khụ một tiếng.
Xin hỏi các vị độc giả, câu nói vừa nãy của tui có phải hơi ngu một chút không?
Hai người mặt đối mặt đứng, Thẩm Tu Lâm rũ mi mắt, ánh mắt dừng trên chân Diệp Hi, lại chậm rãi lướt lên trên, cuối cùng bình tĩnh ngưng mắt nhìn mặt Diệp Hi, nhẹ giọng hỏi: Cậu biến dạng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!