Chương 535: (Vô Đề)

Mặc Thiên đuổi kịp Kiều Hạc, lại tiếp tục nhắc lại câu hỏi khi nãy:

"Anh sao không hỏi tôi tại sao phải dẫn Sở Sở theo?"

Kiều Hạc nghiêng đầu liếc cô một cái, lặp lại lời cô như lấy lệ:

"Tại sao nhất định phải là Sở Sở?"

Nhưng Mặc Thiên chẳng hề nhận ra sự hời hợt trong giọng điệu đó.

Cô kéo tay áo Kiều Hạc, ánh mắt láu lỉnh chớp chớp:

"Anh không biết đúng không? Vậy thì hỏi đại sư Mặc Thiên đi, hỏi đàng hoàng vào."

Kiều Hạc: …

Đối diện với đôi mắt đen láy sáng rực, tràn đầy mong đợi ấy, Kiều Hạc cuối cùng cũng bật cười nhẹ.

Anh phối hợp rất đàng hoàng:

"Đại sư Mặc Thiên, xin hỏi vì sao em nhất định phải đưa tiểu thư Sở Sở cùng đi?"

Mặc Thiên vừa lòng, khoe hai chiếc răng nanh trắng nhỏ, đắc ý đáp:

"Bởi vì mạng Sở Sở tốt. Hôm nay thời tiết xấu, đến chỗ nguy hiểm thế này, mang cô ấy theo như mang bùa hộ mệnh, có thể tránh được tai họa."

Kiều Hạc nhướng mày:

Hả?

Nghĩ đến chuyện ban nãy Mặc Thiên suýt lăn từ núi xuống, anh bắt đầu hoài nghi.

Anh cười gượng hai tiếng, đùa:

"Ồ, vừa nãy không nên đưa tay ra, đáng lẽ nên để em lăn thẳng xuống mới đúng."

Mặc Thiên: …

Ờm… vụ đó là ngoại lệ mà…

Sở Sở đi phía trước dẫn đường, thấy người dưới núi mãi chưa lên, liền quay đầu hét:

"Nhanh lên! Lề mề gì thế! Tôi còn chẳng biết tìm thuốc ở đâu đâu, lỡ đi sai đường đừng có trách tôi!"

Đến liền!

Mặc Thiên đáp nghe thì nhanh, nhưng bước chân thì không hề tăng tốc, thậm chí còn chậm hơn bình thường.

Kiều Hạc phải đi hai bước dừng một bước mới có thể theo kịp cô.

Trên núi, Sở Sở đã nổi cáu, thấy hai người họ kè kè bên nhau leo núi, liền tức giận ngồi xổm né gió trong một góc.

Trương Thành Thiên dù hơi lo nhưng vẫn giữ được bình tĩnh.

Chỉ có hai tên Hừ

-Hà là bực bội ra mặt:

"Chân què như tụi mình mà còn đi nhanh hơn con nhỏ kia! Rõ ràng nó chẳng tìm được gì cả, cố tình kéo dài thời gian!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!