Chương 9: (Vô Đề)

Buổi tối, Tống Dịch Hành cùng Hứa Lang ngồi trong phòng xem TV, bỗng nhiên trong TV thông báo một tin tức,

"Những ngày gần đây, vụ án giết người liên hoàn trong khu biệt thự quý hiếm Lục Gia Loan đã được cấp thành phố coi trọng, một tháng kế tiếp, thành phố của chúng ta sẽ cùng với các cục điều tra trên địa bàn tỉnh thành lập một tổ chuyên án, tiến hành trình tự điều tra sâu hơn."

Hứa Lang hỏi một vấn đề mà cậu quan tâm nhất,

"Tại sao anh lại muốn giết họ vậy?"

Tống Dịch Hành vùi đầu vào cổ Hứa Lang, trầm mặc thật lâu sau mới chậm rãi mở miệng:

"Mẹ của tôi là một người phụ nữ rất có mị lực, bà cùng với cha tôi kết hôn một năm sau thì sinh ra tôi. Nhưng sau khi sinh xong, thân hình của bà trở nên sưng to, khó coi, dung mạo ngày xưa đã không còn sót lại chút gì."

Bà ta vô cùng yêu cái đẹp, không chịu nổi dáng vẻ này của mình, cả ngày than ngắn thở dài, tinh thần trở nên không bình thường.

Người cha có tiền kia của tôi sau khi nhìn đến dáng vẻ này của bà, tình yêu đối với bà cũng phai nhạt dần, thậm chí còn bao dưỡng tình nhân tuổi trẻ mỹ mạo, dáng người không bị biến hình khác ở bên ngoài.

Sau khi mẹ tôi biết được, tinh thần hoàn toàn hỏng mất, bà cứ như nổi điên mà điên cuồng giảm béo.

Ăn đủ loại thuốc giảm béo, cũng không thấy hiệu quả gì, ngược lại cơ thể lại bị hành hạ đến không còn gì.

Nhưng mà đối với bà ta, có thể nói là trong hoạ được phúc, trong lúc sinh bệnh, bởi vì bị bệnh tật tra tấn mà cơ thể rất nhanh gầy xuống, tinh thần cũng tốt hơn lúc trước rất nhiều.

Bởi vì cha tôi làm bậy ở bên ngoài, mẹ tôi vì muốn trả thù, bắt đầu dắt đàn ông khác về nhà.

Cả ngày đều có thể nghe được tiếng kêu cao ngất của bà ta cùng với tiếng người đàn ông khác nói những từ ngữ dơ bẩn.

"Hứa Lang sờ sờ đầu tóc của Tống Dịch Hành, ôn nhu hỏi,"Vậy còn anh?

"Tống Dịch Hành cười nhạo một tiếng,"Tôi, sự ra đời của tôi ngay lúc đầu đã là một sai lầm.

Mẹ tôi ghét bỏ tôi, bởi vì tôi mà cơ thể bà ta mới biến thành bộ dáng kia, chồng mình mới ngoại tình. Mà cha tôi, cả ngày không trở về nhà, từ lúc tôi có nhận thức đến giờ, số lần gặp ông ta có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Mới đầu, tôi không rõ, vì sao mẹ tôi lại hờ hững với tôi như vậy, có khi thậm chí còn lấy đồ vật quất đánh tôi.

Sau này, đã xảy ra một việc, mà sau khi việc đó xảy ra, tôi liền hiểu ra, tại sao mẹ tôi lại không thích tôi.

"Hơn nữa, tôi cũng bắt đầu câm hận bà ta. Tấm màn hồi ức của Tống Dịch Hành chậm rãi kéo ra. Đó là một buổi chiều tà đầy ánh sáng, Tống Dịch Hành đeo cặp trên lưng, về tới nhà. Trên sô pha trong phòng khách, mẹ của hắn giống như bình thường, đang"lăn lộn

"với một gã đàn ông không quen biết, Tống Dịch Hành chết lặng đi về phía phòng ngủ của mình, không nghĩ tới, gã đàn ông đang"làm việc

"với bà ta lại gọi hắn lại."Cậu bé, cháu chính là con của Lily đúng không?

"Người mẹ đó liếc Tống Dịch Hành một cái, đáy mắt lạnh băng làm hắn đau đớn, Tống Dịch Hành cúi đầu,"ừmột tiếng rất nhỏ.Lớn lên nhìn cũng không tồi, nhìn xem khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú này, cùng mẹ cháu không phân cao thấp.

"Bà ta cười lạnh một tiếng, biểu tình khinh thường, duỗi tay vén tóc mình,"Anh Lâm, anh nói lời này tôi không vui chút nào, thằng nhóc này sao đẹp bằng tôi.

"Trên mặt gã đàn ông được xưng là"anh Lâm

"kia lộ ra một nụ cười đáng khinh,"Theo tôi thấy, con của cô đẹp hơn cô nhiều, cô nhìn xem khuôn mặt nhỏ trắng mịn này, tay nhỏ cũng mượt mà.

"Người đàn ông đẩy Lily trên người ra, đi đến bên người của Tống Dịch Hành, s0 soạng mặt của hắn,"Chậc chậc, khuôn mặt nhỏ này mịn màng như vậy, thân hình chắc càng mịn hơn.

"Tống Dịch Hành cau mày, lui ra sau một bước, đôi mắt mê mang nhìn về người mẹ phía sau. Bà ta vẫn dùng ánh mắt lạnh băng như ban nảy mà nhìn chằm chằm hắn, chẳng qua, lần này nhiều hơn một tia độc ác, cứ như hắn đoạt đồ vật gì của bà ta vậy."Làm sao?

Nhìn trúng con trai của tôi hả?

"Tên họ Lâm đó sờ sờ cầm của mình, cười hai tiếng,"Làm sao tôi dám, chỉ là suy nghĩ một chút thôi mà.

"Lily đứng dậy từ trên sô pha, trong tay cầm điếu thuốc, đi chân trần đến bên người của Tống Dịch Hành, ngữ điệu lạnh băng không hề cảm tình vang lên,"Có gì mà không dám, tôi đồng ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!