Chương 13: (Vô Đề)

Âm thanh ồn ào không ngừng truyền vào trong phòng, Hứa Lang trở mình một cái, ngủ không được nữa, cậu xoa xoa đôi mắt đang nhập nhèm buồn ngủ, đứng lên khỏi giường.

Người của cục điều tra đến bệnh viện.

Chu Sùng Dương đang được hỏi những câu theo lệ thường điều tra, Hứa Lang chậm rãi đi qua, đứng ở một bên.

Nhân viên điều tra chỉ xem cậu như là quần chúng đang xem náo nhiệt bình thường, họ tiếp tục quá trình dò hỏi.

"Anh biết Tống Lâm không?"

Biết.

"Anh ta tới nơi này để làm cuộc phẫu thuật gì?"

"Phẫu thuật chuyển giới."

"Anh là người mổ chính?"

Đúng vậy.

"Phẫu thuật chuyển giới có để lại di chứng về sau hay không?"

Chu Sùng Dương nghiêng đầu, biểu tình trên mặt vậy mà lại có một chút khinh thường, nhưng trong nháy mắt đã bị che giấu đi, "Loại phẫu thuật từ nam thành nữ này, đương nhiên sẽ có di chứng, tuy rằng th4n thể đã được tiêm vào k1ch thích tố của giống cái, nhưng k1ch thích tố giống đực trong cơ thể anh ta không biến mất, hai loại k1ch thích tố sẽ va chạm với nhau trong cơ thể, tất nhiên sẽ phát sinh một vài sự tình ngoài ý muốn.Ngoài ý muốn?

"Hai nhân viên điều tra nhìn nhau một cái,"Tỷ như thế nào?Sẽ xuất hiện nhiễm trùng ở một trình độ nhất định hoặc là hiện tượng bài xích, tệ nhất chính là thối rữa bộ phận dưới.Hai tháng trước Tống Lâm có đến đây là bởi vì nơi nào xuất hiện vấn đề?Vấn đề?

"Chu Sùng Dương suy tư một chút,"Tôi không kiểm tra ra được nơi nào có vấn đề, anh ta cũng xem như là hồi phục khá tốt. Không có bộ phận nào của cơ thể xuất hiện tình trạng nhiễm trùng.Không có vấn đề?

Vậy vì sao anh ta lại đến đây?

"Chu Sùng Dương cười ôn nhu nhìn về phía hai nhân viên điều tra, đôi mắt lại ngừng ở trên người của Hứa Lang,"Ai biết được?Anh ta rời khỏi bệnh viện khi nào?Sau khi kiểm tra cho anh ta, anh ta liền đi. Sau đó tôi cũng không chú ý đến anh ta nữa, rốt cuộc bệnh nhân của tôi cũng khá nhiều.

"Sau khi dò hỏi xong, nhân viên điều tra đưa cuốn sổ ghi chép cho Chu Sùng Dương, sau khi kiểm tra không có lầm, hắn liền ký tên lên đó. Hứa Lang nhìn thấy bên này không còn manh mối nào khác, liền rời đi trước, cậu nhìn thấy vị y tá ở quầy lễ tân cũng đang bị dò hỏi."Cô biết hai tháng trước Tống Lâm đến đi làm gì không?

"Y tá không kiên nhẫn mà sửa sang lại đồ vật trên bàn một chút, ngữ khí không tốt nói:"Làm kiểm tra đó, còn có thể làm gì?Quan hệ giữa Tống Lâm với bác sĩ chủ trị của anh ta như thế nào?Không khác gì với các mối quan hệ giữa bác sĩ

- bệnh nhân khác cả, còn có thể thế nào.Kết quả kiểm tra thì sao?Không thành vấn đề, anh ta hồi phục khá tối.Sau khi anh ta kiểm tra xong thì lập tức rời đi bệnh viện à?Điều này thì tôi không chú ý lắm.

"Cuộc đối thoại lúc sau thì không còn tin tức mấu chốt nào nữa. Tống Lâm hẳn là đứa con trai mất tích của vị bác gái kia, nếu anh ta hồi phục không tồi, như vậy vì sao lại đến đây kiểm tra, chẳng lẽ bên này có thứ gì hấp dẫn anh ta? Tầm mắt Hứa Lang tập trung lên trên người đàn ông"quân tử nhẹ nhàng, mềm ấm như ngọc

"kia. Có một vị chủ trị bác sĩ soái khí ôn nhu như vậy, lại còn tự mình vì anh ta làm phẫu thuật, đối đãi ôn nhu với mình, nội tâm Tống Lâm vốn dĩ đã nhận đồng chính mình là nữ, khó tránh khỏi sẽ động tâm. Hứa Lang nhìn thấy nhân viên điều tra bên y tá kia đi rồi, cậu liền dịch qua,"Hehe, buổi sáng tốt lành!Không tốt.

"Y tá vẫn không kiên nhẫn như lúc nảy mà sửa sang lại mặt bàn một chút, miệng còn không ngừng ngáp."Ngủ không tốt hả?Mới sáng sớm mấy người này đã tới rồi, tôi còn chưa kịp buột tóc lên đã phải bò ra khỏi phòng nghỉ rồi.Trách không được sắc mặt của chị không tốt như vậy, làm phiền người khác thật.Còn không phải đều là do tên Tống Lâm kia làm hại. Rõ ràng hồi phục khá tốt, lại cứ đến đây kiểm tra, kiểm cái mà kiểm.Anh ta luôn đến đây hả?Chứ gì nữa, từ sau khi phẫu thuật thành công xuất viện, hở một cái là đến bệnh viện, một lần lại một lần, anh ta không phiền chứ tôi phiền đây này.Nếu hồi phục không tồi, vậy sao anh ta cứ đến bánh viện làm gì?

"Y tá liếc mắt về phía Chu Sùng Dương một cái, sau đó vẫy vẫy tay Hứa Lang ý bảo cậu lại gần một tí, xem bộ dáng cô nàng lập tức hưng phấn lên, Hứa Lang liền biết, tới công chuyện."Còn không phải là đến tìm bác sĩ Chu sao.

Bác sĩ Chu của chúng ta không chỉ đẹp trai

"kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu", hơn nữa làm người cũng rất ôn nhu, bị đôi mắt ôn nhu như nước kia nhìn một cái, là con người thì đều sẽ trầm luân.Ý chị là, Tống Lâm kia coi trọng bác sĩ Chu.Còn không phải sao, trong lúc anh ta nằm viện, lúc nào cũng quấn lấy bác sĩ Chu, sau khi xuất viện, hở một chút là lại đến đây.Tôi thấy tuy rằng bác sĩ Chu cũng không kiên nhẫn gì, nhưng mà bác sĩ Chu của chúng ta là một người ôn nhu, sẽ không đuổi anh ta đi một cách thô lỗ.

Điều này chả phải làm cho Tống Lâm thừa cơ sao, ỷ lại bác sĩ Chu ôn nhu liền mặt dày mày dạn mà đuổi theo.Ý của chị là, bác sĩ Chu không thích Tống Lâm, Tống Lâm chỉ là tương tư đơn phương?Còn không phải sao, bác sĩ Chu của chúng ta chính là một người bình thường, làm sao sẽ thích loại người này chứ.

"Hứa Lang vô tội lại bị ngôn ngữ công kích, vậy tính ra trong mắt bác sĩ, y tá,"Chúng tôi" thì không phải là người bình thường?

Ngẫm lại cũng đúng, thời buổi này ngay cả đồng tính luyến ái còn bị kỳ thị, càng đừng nói đến những người chuyển giới còn thích người cùng giới tính.

Rốt cuộc hoàn cảnh chung quanh chính là như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người không tiêu trừ được sự kỳ thị cùng với không hiểu đối với họ.

Y tá ý thức được mình nói sai, vôi vàng xin lỗi Hứa Lang, Hứa Lang xua xua tay, ý bảo cậu không để ý đâu,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!