"Cảm giác đi làm như thế nào? Có phải vui hơn nhiều so với ngồi ngốc ở nhà hay không?"
Bàn tay đang cầm dao nĩa của Hứa Lang tạm dừng một chút, sau đó gật gật đầu, chậm rãi bỏ miếng thịt đã cắt xong vào miệng nhai, vị thịt tươi ngon nổ tung trong miệng, Hứa Lang híp híp mắt, sắc mặt thoả mãn.
Một miếng thịt xuống bụng, Hứa Lang cầm khăn tay lau miệng một chút, nhìn về phía Cậu của mình, mỉm cười một cái,
"Công việc khá tốt, con rất thích công việc này."
Cậu của Hứa Lang nhìn thấy nụ cười của cậu, đột nhiên nước mắt nổi lên quanh khoé mắt, cơ thể mập mạp run lên nhè nhẹ.
Hứa Lang vội vàng lấy khăn giấy cho Cậu, Làm sao vậy?
Cậu của Hứa Lang một bên lau nước mắt, một bên khóc nấc lên, nói chuyện đứt quãng: "Đây là, lần đầu tiên, trong vòng một năm nay, con cười, cười tươi như vậy.
Từ sau khi được cứu ra đến giờ, cả ngày chỉ nhốt mình trong phòng, ngăn cách với thế nhân, Cậu còn lo lắng tâm lý con có vấn đề, thiếu chút nữa mời bác sĩ tâm lý cho con.
Cậu cũng chưa từng thấy con cười kể từ khi đó.
"Hứa Lang bất đắc dĩ đỡ trán,"Ai nói con chưa từng cười, con nếu không cười, không phải trở thành mặt than rồi sao.Không không, con cười cứ như khóc vậy.
"Không biết người Cậu này lại nghĩ đến điều gì, nước mắt vừa mới ngừng lại lại bắt đầu rơi xuống."Con biết trong một năm nay Cậu rất vất vả, cũng rất cảm ơn Cậu đã vì con mà tìm một công việc tốt như vậy. Cậu yên tâm đi, con nhất định sẽ không giống như trước nữa đâu.
"Người Cậu mập mạp vừa khóc vừa cười,"Tốt tốt, Cậu cũng không mong gì hơn, chỉ cần Lang Lang của chúng ta có thể vui vui vẻ vẻ mỗi ngày là được.
"Cơm nước xong, Hứa Lang về tới biệt thự. Cậu đứng trước cửa căn biệt thự của Tống Dịch Hành, nhìn căn nhà vì không có ai ở mà trở nên rách nát kia, trong ánh mắt là biểu tình ôn nhu mê người,"Chờ em.
Chờ em đi tìm anh.
"Sáng sớm hôm sau, Hứa Lang liền đi tới cục điều tra. Cậu đi dạo trong phòng vật chứng nửa ngày, rốt cuộc tầm mắt cũng dừng lại ở trên một con dao phẫu thuật."3.18
"vụ án người dân mất tích. Vật chứng: Dao phẫu thuật. Sau khi điều tra, xác định là vật chứng của vụ án người dân mất tích ngày"3.8
"Chình là cái này đi. Phòng phát sóng trực tiếp"Hệ thống
"chạy thoát khỏi tay hung thủ"
.Bắt đầu rồi sao? Đây là vụ án gì đây?Hình như là vụ án mất tích nổi danh ở thành phố Chiết Hải.Lang Lang của chúng ta online chưa?Lầu trên, là Đảng Dực Long đúng không?Yep, hội hợp, hội hợp.
"Sau khi cơn ngất xỉu quen thuộc biến mất, Hứa Lang mở to mắt. Một mùi nước sát trùng gay mũi ập vào trước mặt,"Xin nhường đường, xin nhường đường." Một người phụ nữ trung niên, hình như là người dọn vệ sinh đang cầm thùng nước dội lên chỗ hành lang đi lại.
Hứa Lang nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện chỗ mình đang ở giống như là một phòng bệnh, nhưng trong đó lại có chút quỷ dị, rõ ràng bày biện trong phòng đều giống với phòng bệnh bình thường khác, nhưng Hứa Lang vẫn cảm thấy có một chút gì đó không thích hợp.
Cậu nhìn những người khác trong phòng bệnh, nếu không phải trên đầu có băng bó, thì chính là toàn thân đều băng bó, Hứa Lang cúi đầu nhìn xuống chính mình, phát hiện nguc mình hơi nhô cao lên, hoàn toàn khác với lòng nguc bằng phẳng thường ngày.
Sau khi xây dựng tâm lý một phen, mặt Hứa Lang không cảm xúc, giả vờ bình tĩnh đặt tay lên nguc.
Xúc cảm mềm mại làm Hứa Lang sợ đến mức la lên một tiếng.
Bạn chung phòng bị băng bó toàn thân nằm trên giường kế bên nhìn qua Hứa Lang, nhìn thấy tay Hứa Lang đang đặt lên nguc của chính cậu, hiểu rõ vấn đề mở miệng nói,
"Người anh em, xúc cảm thế nào?"
Hứa Lang dại ra quay đầu nhìn lại, khoé miệng cứng đờ mà kéo lên, Xúc cảm, rất tốt.
Không có việc gì khủng b0 hơn việc phát hiện mình có thêm cặp nguc.
Hứa Lang nơm nớp lo sợ xốc quần mình lên, phát hiện cậu em của mình vẫn còn đó, liền thở phào nhẹ nhỏm, cơ thể nhẹ nhàng dựa vào đầu giường, có thêm cặp nguc thì sao, chỉ cần người anh em còn ở, chuyện gì cũng dễ nói.
Nào biết anh bạn giường bên lại bắt đầu nói chuyện:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!