Y biết người kia đang theo dõi mình, không nhanh không chậm mà nói vọng lên:
"Trận pháp ảo diệu cao thâm, tại hạ bái phục có điều nếu để cản đường vẫn cần một chút nhẫn tâm, đa tạ đã nương tay.
Ta còn có việc hẹn ngày gặp lại.
Cáo từ."
Thiên Long nghe vậy thấy có chút thú vị, lũ người tiên kinh đó không phải ai cũng là thùng rỗng.
Điểm đến cũng không còn xa nữa.
Thiên Long đưa Quân Khanh cũng đã gần tới.
Y nhấp một chén trà, dùng linh lực đưa một ấm trà xuống dưới mật thất dưới chân.
"Dưới đó trà nguội, ta vừa pha một bình, ngươi uống đi.
Quế Túc ở phía dưới truyền lên những tiếng khinh bỉ:
"Uống cmn nhà ngươi.
Mau thả ta ra."
Thiên Long như không nghe được tiếng gầm gừ kia mà nhấp trà như chưa có chuyện gì sảy ra.
- ---
*Phía Tống Trạch.
Chiêu Quân không nhanh không chậm phát giác phía xa có người đang hướng tới phía y, mức cảnh giác đặc biệt được đẩy cao.
Y không muốn Tống Trạch bị thương tổn dù một cọng tóc.
Chiêu Quân nhẹ nhàng đứng phía sau, vòng tay qua bảo hộ Tống Trạch.
Miệng giải thích:
"Ca ca, có người."
Tống Trạch lúc đó mới để ý phía Đông bọn họ có người đi tới.
Tống Trạch nhẹ giọng dùng Truyền thanh, uy áp mà hỏi vọng:
"Là ai, mau để lại tên tuổi."
Quân Khanh dùng khinh công đang đi tới, nghe thấy giọng nói nhẹ thấy quen tai.
Chính xác là giọng nói khi thông linh với y liền dùng Truyền thanh mà nói vọng lại:
"Tại hạ Tiểu thần quan rừng đào phía Đông Quân Khanh, xin hỏi vị bên đó có phải Thẩm thần quan?"
Tống Trạch nghe vậy biết người đó đã gần tới đây bởi Giọng Truyền thanh lớn dần.
Liền quay qua nói với Chiêu Quân:
"Là bạn không phải thù.
Ta cảm nhận được tiên khí từ người đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!