Hồng Dược vốn dịu dàng dễ gần, Hạ Chí cũng xem như là thế hệ đệ tử nội môn trẻ tuổi, có thể nói là như cá gặp nước, đương nhiên phần này cũng thuộc về công lao của Vân Hương Diệp.
Vân Hương Diệp mới là nhân vật như cá gặp nước thật sự.
Có điều trước cuộc tổng tuyển chọn tông môn, nàng ấy không tiện lộ mặt, miễn cho bị Liễu Vạn Linh tính kế, chi bằng ngoan ngoãn kiên trì tăng cường thực lực của mình.
Vân Thiêm Y hoàn toàn không hay biết những náo nhiệt ở bên ngoài, nàng chỉ cẩn thận quan sát thanh kiếm này.
Thái Khang là kiếm cổ, kiểu dáng của kiếm đã có sự khác biệt so với kiểu dáng đang được lưu hành thông dụng hiện nay.
Đối với Kiếm tu, hình thức chế tạo của kiếm tương đối quan trọng, thậm chí Vân Thiêm Y còn dùng từng thanh kiếm riêng khi thực hiện các loại kiếm chiêu khác nhau, dù sao nàng có ảo cảnh, có thể thay đổi kiếm bất cứ lúc nào.
Với tu vi cửu phẩm hiện tại và những chiêu kiếm mà nàng có thể sử dụng, thanh kiếm này đã rất thích hợp rồi, dù sao kiếm pháp cấp thấp của Vô Tướng Kiếm Tông là do chính Vân Thiêm Y thuở đầu thiết kế cho các đệ tử của mình, đều là đồ vật cách đây vạn năm, phối hợp với kiếm cổ hiển nhiên sẽ gia tăng sức mạnh.
Nàng đúc rút được, kiếm hồn trong kiếm sau khi trải qua rèn luyện có thể chuyển hóa thành kiếm phách, sau đó dùng linh khí nuôi dưỡng thì có thể dưỡng ra kiếm thị* thuộc về mình.
*Người hoặc linh thể phục vụ thanh kiếm.
Mỗi thanh kiếm trong Lưu Ly Kiếm Cung của Vân Thiêm Y đều có kiếm thị, có thể nói chính những kiếm thị này đã duy trì hoạt động thường ngày của Lưu Ly Kiếm Cung.
Chậc… Mười sáu năm nàng không ở đó, lại quay về cửu phẩm, mấy kiếm thị này e rằng đã sớm hóa thành kiếm phách một lần nữa, ở trong bảo kiếm đợi nàng quay về.
Quả nhiên tìm được Ứng Long là việc cấp bách nhất.
Vân Thiêm Y hít sâu mấy hơi đè cảm xúc xuống, nàng cầm chuôi kiếm, không ngừng rót linh khí của mình vào trong rèn giũa kiếm hồn mỏng manh trong kiếm, liên tục nắn hình uốn thân cho nó.
Nhờ có Cửu Chương Đoán Quân Trận bao phủ, toàn bộ linh khí trong không gian này chỉ tập trung vào một mình Vân Thiêm Y, kiếm giả ở giữa linh khí hơi run lên lôi kéo sạch sẽ linh khí của Vân Thiêm Y, đôi bên xô xô đẩy đẩy người đến ta đi.
Song cuối cùng kiếm giả vẫn không thể địch lại sự cường thế của Vân Thiêm Y, kiếm hồn của kiếm giả ngoan ngoãn bộc lộ bản thân, mặc cho Vân Thiêm Y thao túng nhào nặn.
Sau khi hấp thụ một lượng linh khí, kiếm hồn vốn hư vô mờ mịt dần dần ngưng kết thành kiếm phách.
Mà vầng trán Vân Thiêm Y đã ướt đẫm mồ hôi.
Ngay cả phù trận của Cửu Chương Đoán Quân Trận cũng đã dùng hết bảy tám tấm.
Sau khi kiếm phách hợp làm một thể với kiếm giả một lần nữa, kiếm giả vốn còn hơi trì trệ đột nhiên tỏa ra một luồng sáng xanh trong trẻo tựa như muốn xuyên thủng tầng trời, nhưng lại bị Cửu Chương Đoán Quân Trận kìm hãm mà chỉ lưu chuyển vòng quanh, luồng sáng và linh khí tụ vào trong kiếm lần nữa, mà hình dạng của kiếm cũng thay đổi một chút.
Thân kiếm trở nên mỏng hơn, thanh mảnh hơn, cảm giác cồng kềnh như có một lớp đồng thau bám vào hầu như đã biến mất, trở nên thuần khiết nhẹ nhàng.
Vân Thiêm Y thử huơ mấy cái, xoay kiếm một vòng quanh người, thử vài chiêu thức đơn giản, cảm giác vô cùng thuận tay.
Thanh kiếm này nếu gọi là kiếm Thái Khang phỏng chế thì thật sự không ra thể thống gì.
Nghĩ ngợi một lát, Vân Thiêm Y dùng hai ngón tay điểm kiếm, rót linh khí vào tương tác với kiếm phách bên trong, cuối cùng trên thân kiếm từ từ hiện lên hai chữ: Long Minh.
Đây là cái tên mà kiếm phách tự chọn.
Vân Thiêm Y vốn muốn đặt tên cho nó là Bạch Giáng, dù sao ở một góc độ nào đó, có thể nói là nàng đang đi trên đường bị Hách Tự Như cứng rắn nhét vào trong tay, hơn nữa đây cũng là tên một loại thảo dược mà nàng rất thích.
Tiếc là kiếm phách không thích, Vân Thiêm Y khá tôn trọng ý muốn của kiếm phách, Long Minh thì cứ là Long Minh đi.
Từ nay trở đi, nó chính là kiếm Long Minh của nàng.
Vân Thiêm Y giải Cửu Chương Đoán Quân Trận, cất kiếm Long Minh vào, sau đó dọn dẹp qua quýt mấy nơi lộn xộn ở trong phòng do linh khí tràn ra trong lúc nàng rèn kiếm.
Dù sao lễ nghĩa cơ bản vẫn phải có, dùng xong phải thu dọn cho người ta.
Nhưng mà sau khi nàng đẩy cửa bước ra, thế giới bên ngoài lại là một khung cảnh hoàn toàn khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!