Chương 41: Ngươi xem ta đang nói gì

Vân Thiêm Y theo Thố Vinh vào tiểu viện rồi mới nói: "Có người còn không muốn Vô Tướng Kiếm Tông tìm ra ta hơn cả ta, cho nên không có gì phải lo."

Thố Vinh ngẩn người chốc lát rồi há miệng th* d*c, lão nhất thời không dám nói ra cái tên kia, cho dù chỉ là dùng thần thức.

Lão mới nhị phẩm, không dại gì!

Vân Thiêm Y không để bụng mấy: "Trên cõi đời này, người không muốn ta chết nhất, Đế Thiếu Cẩm còn phải xếp thứ hai, Phong Bất Quy mới là kẻ đứng đầu đấy."

Nàng nhấc ly trà nóng hổi mà Hồng Dược đã chuẩn bị sẵn trên bàn đá, hớp một ngụm: "Nếu ta chết, y sẽ không còn chút cơ hội phi thăng đắc đạo nào nữa."

Thố Vinh sốt ruột đến mức tim phổi cồn cào.

Xem ra còn có ẩn tình!

Nhưng lão không thể hỏi, chỉ đành dùng ánh mắt liều mạng ra hiệu với Vân Thiêm Y, hãy nói nhiều một chút, lão tò mò lắm!

Vân Thiêm Y mỉm cười lắc đầu, không tiếp tục đề tài về Phong Bất Quy nữa.

Bề ngoài Phong Bất Quy tu luyện Tuyệt Tình Đạo, nhưng thật sự y tu đạo gì, toàn bộ đại lục Thần Châu chỉ có chính y và Vân Thiêm Y biết.

Thậm chí Phong Bất Quy cũng không biết là Vân Thiêm Y đã biết.

Đương nhiên, Vân Thiêm Y đoán Đế Thiếu Cẩm cũng biết đôi phần.

Đây là lá bài tẩy mà Vân Thiêm Y suy đoán, hiển nhiên không thể tùy tiện để lộ, dù sao trong khắp thiên địa chỉ có lão tổ Tình tu có thể hiểu thấu đáo nhân quả, nắm giữ cơ duyên bậc nhất.

Có một số việc mà Kiếm Đế như nàng chỉ có thể suy ngẫm, nếu thật sự nói ra miệng, cho dù là nàng, e rằng Phong Bất Quy cũng phần nào cảm ứng được dao động nhân quả.

Nàng nhìn thoáng qua Thố Vinh, mỉm cười: "Ông yên tâm, một lát Phong Bất Quy sẽ xử lý chuyện này."

Hiện giờ ngẫm lại, đây không phải chuyện hiển nhiên à, hồn phách của nàng quy vị, Đế Thiếu Cẩm đã cảm ứng được ngay, cùng là nhất phẩm, Phong Bất Quy chỉ kém một bước là phi thăng, sao có thể không cảm ứng được.

Với phong cách làm việc của Phong Bất Quy, không có sắp xếp mới là lạ.

Chỉ có thể chứng tỏ, y không sắp xếp bên phía Thiên Hạc Tông.

Vậy thì chẳng phải là vì đã sắp xếp bên phía Vô Tướng Kiếm Tông sao?

Lúc Đế Thiếu Cẩm tới, hắn cũng không hề hé môi về chuyện của Vô Tướng Kiếm Tông, hiển nhiên trong lòng cũng biết rõ.

Vân Thiêm Y mỉm cười, trong nụ cười lần này mang theo vài phần ác ý lạnh buốt.

Có thể lợi dụng Phong Bất Quy, nàng cảm thấy sung sướng tột độ.

Hơn nữa Phong Bất Quy cũng biết mình bị nàng lợi dụng, rõ ràng hận nàng muốn chết lại không có cách nào giết nàng, chỉ đành đợi nàng quay về nhất phẩm, thậm chí, thậm chí còn phải bảo vệ nàng, còn phải giúp nàng sớm trở lại nhất phẩm.

Trong lòng Vân Thiêm Y vui sướng không sao tả nổi!

Vẻ mặt Từ Thanh Thư vô cùng phức tạp, ông ấy nhìn thoáng qua Hách Tự Như đang tức giận đấm tay xuống mặt đất, xoay người rời khỏi đài Đấu Thú.

Đúng là vô dụng!

Bất luận là tu đạo hay làm người, Hách Tự Như đều là một phế vật!

Về tới Huyền Vũ Đường, ông ấy lôi giấy bút ra chuẩn bị viết một phong thư sai thần thú đưa đến Vô Tướng Kiếm Tông, hỏi thăm tình hình của Vân Thiêm Y.

Từ Thanh Thư nhìn Vân Thiêm Y lớn lên từng ngày.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!