Từ Thanh Thư vốn không bận tâm Vân Thiêm Y là Trận tu hay là mèo tu chó tu.
Với ông ấy, chuyện quan trọng nhất là phải g**t ch*t Vân Thiêm Y, báo thù cho Từ Tử Việt.
Vốn dĩ chuyện giết Vân Thiêm Y không khó, nàng chỉ là một kiếm khách không có tu vi, cho dù bây giờ lên đến cửu phẩm thì có sá gì, mà hiện tại nàng có thần thú nhị phẩm
- vừa rồi Vân Hoa Noãn đã kể cho Từ Thanh Thư, dù sao khi Thố Vinh hiện thân cũng đã khiến Thiên Hạc Tông náo loạn không nhỏ
- nhưng muốn giết nàng cũng không phải chuyện quá phức tạp.
Thậm chí Từ Thanh Thư cũng không bận tâm đến di ngôn của Cầm Sơn Nguyệt, về việc này ông ấy có cùng quan điểm với Liễu Vạn Linh.
Dù sao Cầm Sơn Nguyệt cũng chỉ là một Pháp tu ngũ phẩm thôi mà, di ngôn của bà có thể động trời cỡ nào?
Có điều mấy đệ tử trong tông môn quả thật rất kiêng kị chuyện này, mà duy trì một tông môn thì không thể chỉ dựa theo suy nghĩ của những tu sĩ cấp cao, còn phải nghĩ đến việc bình ổn lòng người.
Đối với Từ Thanh Thư, tảng đá lớn nhất chắn con đường báo thù của ông ấy chính là Vân Kế.
Vân Kế cưng chiều đến bất công với nữ nhi duy nhất của mình là chuyện ai cũng rõ như ban ngày, giết Vân Thiêm Y tất nhiên trở thành tử thù của Vân Kế.
Liễu Vạn Linh có thể không để tâm, dù sao bà ta vẫn còn hai nữ nhi của Vân Lam, Vân Kế có muốn làm gì cũng phải nghĩ ngợi đến máu mủ của đệ đệ.
Còn đối với ông ấy, mấy thứ tình nghĩa cũ rích thuở xưa còn lâu mới bằng mối thù giết nữ nhi.
Chưa kể, Từ Tử Việt chỉ là đệ tử, con nuôi của ông ấy, có đáng để Từ Thanh Thư vì báo thù mà trở mặt thành thù, không chết không thôi với Vân Kế không?
Tuy không nói huỵch toẹt, song sự do dự của Từ Thanh Thư chính là đáp án.
Bây giờ lại có một cơ hội rất tốt!
Thừa dịp Vân Kế chưa về, cứ vịn vào cớ Yêu tu trên người Vân Thiêm Y chưa rời đi, thậm chí ả còn phá huỷ Tư Quá Nhai, ông ấy vì môn phái đành phải diệt trừ Yêu tu.
Cứ thế, cho dù là Vân Kế thì cũng không thể bắt bẻ.
"Khi nào Liễu Phó Đường chủ mới có thể tỉnh lại?" Việc này không thể làm một mình, nhất định phải tìm người giúp, mà Liễu Vạn Linh chính là người phù hợp nhất.
Vân Hoa Noãn nghe vậy như thấy được viện binh, vội đáp: "Thương thế của mẫu thân đều do con chữa trị, nhưng chỉ Dược tu ngũ phẩm mới có thể khiến tay cụt mọc lại, nếu Từ Đường chủ đã về, vậy người có thể trông chừng giúp con, để con liên lạc với các môn phái Dược tu mời người đến trị cho mẫu thân."
"Chuyện này dễ thôi." Từ Thanh Thư bật cười, vỗ ngực: "Thiên Hạc Tông chúng ta và các môn phái khác luôn liên lạc qua lại, nếu là Dược tu ngũ phẩm thì Đan Đỉnh Quán không thiếu, để ta đi liên hệ bọn họ, sai thần thú đi mời, không quá một ngày là có người đến rồi."
Vân Hoa Noãn ngẩn người: "Thiên Hạc Tông cũng liên hệ với Dược tu sao?"
"Đương nhiên rồi, năm tu trong thiên đạo luôn hỗ trợ lẫn nhau, người tu thú cần dùng thú của chúng ta, người dùng trận cần tu trận, người dùng đan cần tu dược, mà tất cả tu sĩ đều có thể vừa luyện kiếm vừa kiêm tu một hai công pháp khác, nào có hoàn toàn độc lập đâu." Từ Thanh Thư càng kinh ngạc hơn nàng ta: "Đây đều là kiến thức tông môn bình thường, không lẽ Liễu Phó Đường chủ không dạy trò sao?"
Sao Vân Hoa Noãn còn không hiểu chứ.
Liễu Vạn Linh vì muốn cắt đứt lòng dạ tu dược của nàng ta nên đã lừa gạt, nàng ta hoàn toàn không rõ những điều này.
"... Nếu đã vậy, làm phiền Từ Đường chủ."
"Yên tâm, ta sẽ đích thân đi mời, nhanh chóng mời được Dược tu về."
Đương nhiên là Từ Thanh Thư sốt ruột rồi, Vân Kế có thể về đây bất kỳ lúc nào, ông ấy không dám rề rà thêm!
...
Bất luận có chuyện gì, trừ khi là trấn áp dưới tháp Trấn Hồn, bằng không đều không ảnh hưởng đến việc Vân Thiêm Y luyện kiếm.
Hạ Chí lo lắng cho Vân Hương Diệp nên luôn ở trong tiểu viện, bị Vân Thiêm Y bắt gặp nên cũng lôi theo luyện cùng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!