Giờ làm sao đây!
Không phải Thố Vinh hoàn toàn không biết ngôn ngữ của loài người. Về phần nghe, lão có thể nghe hiểu hoàn toàn.
Nhưng về phần nói lại khá khó khăn, từ ngữ và câu văn không vượt qua đứa trẻ năm tuổi.
Như vậy thật không có khí phách!
Giờ làm thế nào cho phải đây!
Đang lúc Thố Vinh cân nhắc có nên tung thêm hai pháp trận tới trấn giữ đội hình không thì Hồng Dược đã cất tiếng trước.
"Liễu Phó Đường chủ." Hồng Dược cất kiếm đi, ôm quyền hành lễ một cách ngây ngô, sau đó cung kính mời Thố Vinh từ trên trời xuống: "Vị này chính là thần thú khế ước của đại tiểu thư, là nhị phẩm."
Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều hít sâu một hơi.
"Thần thú nhị phẩm!"
"Bảo sao lại có linh áp như vậy!"
"Vân Thiêm Y lại có thể khế ước được nhị phẩm, chẳng phải nàng ta mất Chân Long Thú Nguyên rồi ư!"
"Không có Thú Nguyên vẫn khế ước được thần thú?!"
Liễu Vạn Linh nắm chặt tay khiến móng tay khảm hết vào da thịt, lúc này mới miễn cưỡng không để lộ sự chấn động mạnh mẽ dưới đáy lòng.
Bà ta cũng muốn hỏi vấn đề tương tự!
Vân Thiêm Y đã tự tay móc Chân Long Thú Nguyên ngay trước mặt bà ta! Hơn nữa thứ đó vẫn đang nằm trong Tàng Bảo Các, với tu vi của Vân Thiêm Y tuyệt đối không thể lấy ra được!
Tại sao một kẻ không có Thú Nguyên lại khế ước được thần thú nhị phẩm!
Tại sao!
Nếu không có Thú Nguyên vẫn khế ước được thần thú, vậy tất cả những thứ bà ta cố gắng làm cho Vân Hoa Noãn đều là vô ích sao!
Dù sao Liễu Vạn Linh cũng chỉ là Thú tu ngũ phẩm, tuy rằng bà ta có thể dựa vào kinh nghiệm để tìm ra pháp khí có thể điều khiển được một số côn trùng có linh tính như bươm bướm, nhưng lại không thể hiểu rõ bản chất của Thú Nguyên như Thố Vinh nhị phẩm. Đối với Thố Vinh, Thú Nguyên về cơ bản gần như là ảo cảnh.
Tự bà ta còn chưa tu được ảo cảnh, đó là không gian tự hóa mà chỉ tu sĩ nhị phẩm trở lên mới làm được.
Thường ngày các tu sĩ đều dùng túi thần thức do Trận tu chế tạo, về mặt lý thuyết thì đều như nhau, nhưng phải đi tới cấp bậc nhất định mới lĩnh ngộ được điều này.
Liễu Vạn Linh dùng ý chí mạnh mẽ đè nén cảm xúc hỗn loạn của mình, há mồm hỏi: "Vân Thiêm Y đâu?"
Hồng Dược đáp: "Ta bị vị sư huynh này chặn lại đòi quyết đấu, vậy nên cũng không biết đại tiểu thư đi đâu."
Liễu Vạn Linh chỉ biết ngày thường Vân Thiêm Y luôn dắt Hồng Dược đi theo bên người. Nhưng việc đệ tử ngoại môn đi theo làm tùy tùng bên cạnh đệ tử nội môn là chuyện bình thường, chứ bà ta không biết rõ tình cảm giữa Vân Thiêm Y và Hồng Dược. Còn Vân Hương Diệp tuy biết Vân Thiêm Y sẽ ra mặt cho Hồng Dược nhưng lại chưa nói với Liễu Vạn Linh đã bị tát hai cái vào miệng, còn bị đuổi khỏi Đấu Thú Đường, bấy giờ mới có chuyện sau đó âm thầm lẻn vào khe suối Vân Long.
Vốn Giang Vân Triết muốn mách chuyện.
Nhưng vừa nghe tới thần thú nhị phẩm.
Hắn ta không dám nữa.
Nhị phẩm là khái niệm gì chứ?
Đây là phẩm giai mà mọi người ở đây không dám tưởng tượng!
Đừng nói chỉ là phế đi một con Bạch Hổ của hắn ta, dù thần thú nhị phẩm có phế hắn ta thì Liễu Vạn Linh cũng không làm gì được đối phương!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!