Chương 26: Không phải sợ "bình hoa"

Trong thoáng chốc tầm mắt mọi người đều chuyển sang nhìn Vân Hương Diệp.

Đệ tử trấn phái nhíu mày: "Tam tiểu thư, muội đã là đệ tử nội môn, vì sao lại tới đây!"

Vân Hương Diệp hoảng loạn một thoáng, nhưng ngay lập tức ra vẻ tam tiểu thư: "Ta thích tới thì tới, huynh quản được chắc!"

Hạ Chí vội vàng hoà giải: "Tam tiểu thư không có thần thú, bên ngoài lại có tà đạo nên muốn vào khe suối Vân Long tìm cơ duyên."

Nghe lý do này, mấy đệ tử trấn phái nhìn nhau một thoáng, tính tình Vân Hương Diệp tuy có phần kiêu kỳ nhưng xưa nay không gây ra chuyện lớn gì, lại có thêm Liễu Vạn Linh và Vân Hoa Noãn, chỉ cần Vân Hương Diệp không phạm lỗi lớn, đệ tử trấn phái cũng không định truy cứu nàng ấy.

"Lần này bọn ta không truy cứu chuyện lẻn vào khe suối Vân Long, muội..."

"Các người nghe ta nói đã!" Vân Hương Diệp ngắt lời bọn họ. "Ta đã từng tham gia cuộc tổng tuyển chọn ngoại môn, hiểu rõ bản chất trong này! Không phải là tuyển ra đệ tử có tư chất tu thú hay sao, chỉ cần trong thời hạn có thể ký hiệp ước với thần thú thì sẽ được tính là đủ tư cách, Vân Thiêm Y đã đủ tư cách rồi! Cả con bé nha đầu kia cũng đủ tư cách, hai người họ đều đã ký khế ước thần thú, có ở lại thêm cũng tốn thời gian, huống chi bọn ta còn có chuyện quan trọng phải báo cáo với mẫu thân, tất cả đều vì tông môn!"

Đệ tử trấn phái có vẻ nghi ngại: "Chuyện quan trọng sao?"

Trong đó có một vị nhíu chặt mày: "Tam tiểu thư, tại sao muội phải che chở cho yêu nữ này, đừng có quên chuyện của Từ Tử Việt!"

Vân Hương Diệp nhướng đôi mày lá liễu: "Những hành động lúc trước của Vân Thiên Y đều do Yêu tu đoạt xá gây ra, Tông chủ và bốn vị Đường chủ đã đưa ra kết luận, ngày hôm đó huynh cũng có mặt ở đài thí luyện Huyền Nhạn, biết rõ hết chuyện đã xảy ra, huynh còn ở đây châm ngòi ly gián làm gì!"

Mấy vị đệ tử trấn phái càng rối thêm.

Không phải chứ, lần trước Vân Hương Diệp còn đồn thổi chuyện Yêu tu ở khắp nơi, nói Vân Thiêm Y không phải hoàn toàn vô tội, sao bây giờ lại đứng về phía Vân Thiêm Y vậy?

Vân Hương Diệp nhân cơ hội này giật lấy danh bài trên tay bọn họ, đưa cho Vân Thiêm Y: "Được rồi, nhanh mở trận đi! Ta đã nói là có chuyện quan trọng rồi, nếu còn chậm trễ, các huynh có chịu trách nhiệm không hả!"

Lại giục giã: "Mở trận đi! Yên tâm, nếu có chuyện gì bổn tiểu thư sẽ gánh!"

Nếu nàng ấy đã nói vậy, hơn nữa dù sao Vân Thiêm Y cũng là con gái của Vân Kế, nhìn bề ngoài là người có khả năng thừa kế Thiên Hạc Tông nhất, nếu có người gánh trách nhiệm, đệ tử trấn phái cũng chẳng bận tâm nữa, cuối cùng quyết định nghe theo Vân Hương Diệp.

Trời có sập xuống cứ đổ lên đầu hai đứa con gái của Tông chủ là được.

"Mở trận."

Mấy đệ tử trấn phái giơ pháp khí trong tay lên, thoáng cái dưới mặt đất xuất hiện ánh sáng trắng chói loá, Thố Vinh và những thần thú khác đã tiến vào linh giác từ trước, theo mấy người Vân Thiêm Y cùng truyền tống đến quảng trường Huyền Hạc bên ngoài đại điện tông môn của Thiên Hạc Tông.

Chờ sau khi mấy đệ tử trấn phái rời đi, Vân Hương Diệp hất cằm nói với Vân Thiêm Y: "Cô đã cứu ta, ta cũng đã giúp cô, hai chúng ta không ai nợ ai!"

Nàng ấy cần phải trả ân tình này.

Cho dù bây giờ nàng ấy không còn quá ghét Vân Thiêm Y nữa, nhưng Liễu Vạn Linh và Vân Hoa Noãn sẽ không tha cho Vân Thiêm Y, sớm muộn gì cũng có ngày hai người một roi một kiếm gặp nhau.

Chưa kể còn Từ Thanh Thư.

Nếu Từ Thanh Thư nhắm vào Vân Thiêm Y, Vân Hương Diệp sao có thể chống đối Từ Thanh Thư.

Vân Thiêm Y nhoẻn miệng cười: "Ừ."

Ngay sau đó nàng dẫn Hồng Dược rời khỏi quảng trường Huyền Hạc.

Nhưng còn chưa về đến tiểu viện, nàng đã bị một đám người ngăn lại.

Đệ tử nội môn bát phẩm Giang Vân Triết hất hàm, khinh thường liếc Vân Thiêm Y: "Nghe nói yêu nữ cô rời khe suối Vân Long trước thời hạn, còn chưa kịp nổi danh ở ngoại môn, không biết đã tìm được thần thú gì nữa. Tiểu sư muội, không ngại múa máy vài chiêu với sư huynh chứ?"

Hắn ta giơ thư khiêu chiến trong tay lên, bên trên còn ấn đấu thú đỏ như lửa vẫn chưa khô, có vẻ vừa được ấn xuống.

Trong lòng Vân Thiêm Y còn chuyện khác, nào có rảnh đáp lời bọn họ.

Nàng chẳng buông nhướng mắt lên nhìn, giơ kiếm gỗ linh thụ trong tay lên: "Đánh ở đây luôn đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!