Sau giây lát giật mình sững sờ, Vân Thiêm Y nhanh chóng hồi thần.
Vạn vật trong thiên địa, tuy đều có cùng nguồn gốc nguyên nhưng lại chia thành ba tộc lớn: Nhân, Thú, Yêu.
Nhân tộc có tuệ căn tốt nhất, căn cốt yếu nhất, trong khi đó Thú tộc lại hoàn toàn ngược lại, căn cốt mạnh nhất, tuệ căn kém cỏi nhất. Đa phần chúng đều không có tuệ căn, thậm chí không thể xưng là Thú tộc, chỉ có thể kêu là động vật.
Cũng bởi vậy Thú tộc cần cộng sinh để tu luyện, cũng tức là đồng hành bên Nhân tộc hoặc Yêu tộc có tuệ căn cao. Tự bản thân mình không thể lĩnh ngộ thì nhờ đối phương khai sáng cho mình.
So với Yêu tộc không ổn định, Nhân tộc có bộ giá trị đạo đức và quy tắc riêng, cộng thêm thể chất khá yếu ớt, vậy nên càng thích có linh thú ở bên người để tăng cường s sức chiến đấu.
Bởi vậy đa phần thần thú đều ký khế ước với Nhân tộc, làm bạn tu hành.
Trải qua ngàn vạn năm, những Nhân tộc ký hiệp ước như vậy trở thành "Thú tu", hơn nữa còn phát triển rực rỡ.
Thật ra không phải Thú tộc không muốn giải thích, mà chủ yếu là chúng nó không nói được.
Thần thú lục phẩm đã có thần thức để giao tiếp, nhưng bất kể Nhân tộc ở cấp bậc nào đi nữa, dù cửu phẩm cũng có thần thức nhất định, có thể cảm nhận đồ vật, môi trường và mở ra không gian ảo cảnh, nhưng nếu muốn giao lưu bằng thần thức để kêu gọi thú của người đó, ít nhất phải qua tam phẩm. Còn muốn giao lưu bình thường không có bất kỳ trở ngại nào với Thú tộc thì phải đến cấp nhị phẩm.
Nhưng Thú tu Nhân tộc hoàn toàn không có khả năng tu hành đến nhị phẩm, liên quan đến vấn đề phương thức tu luyện nên tứ phẩm đã là đỉnh cao
Vậy nên dù các thần thú có định nói cho bạn lữ của mình biết thì cũng không làm được.
Đợi khi chúng nó có thể tiếp xúc với những tu sĩ Nhân tộc cấp cao hơn, thì bạn đồng hành tu luyện Nhân tộc ban đầu của chúng đa hết thọ nguyên, thân tử đạo tiêu.
Cũng bởi vậy nên lỗ hổng thông tin này tồn tại ngàn vạn năm mà vẫn không bị phát hiện.
Lại nói, cho dù tới nhị phẩm hoặc nhất phẩm, Thú tu vẫn cần cộng sinh để tu luyện, thậm chí càng phải có bạn tu hành cùng. Bởi vì càng tiếp cận Thiên Đạo thì càng cần ngộ tính, trí tuệ, như vậy mới có thể lĩnh ngộ chân lý thiên địa.
Chỉ dựa vào bản thân các thần thú thì hơi khó.
Như Thố Vinh đã là Thú tu nhị phẩm, ít nhất đã tu luyện được hai vạn năm, ngay cả đặt tên cho bản thân cũng chỉ biết đặt Thố Nhung Nhung, có thể thấy được trình độ tri thức của các thần thú ra sao.
"Được." Nếu đã hứa hẹn, Vân Thiêm Y cũng không trốn tránh.
Chưa kể bây giờ nàng không có tu vi, có Thố Vinh ở bên người sẽ yên tâm hơn một chút.
Ngay sau đó nàng lại nhớ tới một chuyện khác.
"Ta không thể triệu hồi ra Lưu Ly Huyễn Cảnh, cũng không có Thú Nguyên, vậy để ông ở đâu?"
Trước đó trò chuyện với Hồng Dược, Vân Thiêm Y đã biết tác dụng của Thú Nguyên tương tự như huyễn cảnh, đều là một không gian riêng biệt, ngày thường thần thú khế ước sẽ sinh sống trong đó, cũng coi như một dạng bảo vệ với thần thú.
Vậy nên Thú Nguyên được chia thành nhiều loại khác nhau. Ví như những loài thú bốn móng, loài bay lượn, loài sống ở biển cũng cần môi trường sống khác nhau.
Chân Long Thú Nguyên có thể nói là ảo cảnh duy nhất trong thiên địa có thể chứa chân long.
Sở dĩ nói là có thể, bởi vì bất kể con đường tu luyện nào, chỉ cần tu đến nhị phẩm là có thể sáng tạo ra một ảo cảnh thuộc về bản thân mình.
Công dụng của nó cũng rộng hơn.
Chẳng hạn như Vân Thiêm Y tạo một Kiếm Cung Lưu Ly to lớn tráng lệ trong Lưu Ly Huyễn Cảnh của mình. Nàng còn biết một người bạn cũ tạo Kính Hồ trong ảo cảnh.
Chưa kể, thánh địa tiên cảnh của Thú tu, trên thực tế chính là trong ảo cảnh của Thú Đế chí tôn.
Thố Vinh vuốt râu, suy tư một lát mới trả lời: "Tạm thời chuyện ảo cảnh không vội."
Đó là thứ tu sĩ nhị phẩm trở lên mới có, giờ đây tôn thượng có vị cách nhưng không có tu vi, muốn cũng không vội được.
"Về phần Thú Nguyên, thật ra có một cách." Lão nói: "Nói đến cùng, bản thân Thú Nguyên được coi như một loại pháp khí, chẳng qua có vài Nhân tộc sở hữu sẵn từ khi sinh ra."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!