Có vẻ bọn họ không được chào đón lắm.
Cung Mộng kéo Vân Thiêm Y lại, chỉ trỏ ra hiệu: "Lên?"
Vân Thiêm Y vui mừng nhìn nàng ta: "Tốt lắm, có mấy phần khí phách Kiếm tu rồi đấy, nhưng trò có kiếm không?"
Cung Mộng vội vàng sờ lên hông mình.
Ngoại trừ món pháp khí này thì chẳng còn gì khác.
"Kiếm của chúng ta đâu rồi?"
"Chắc bị bí pháp của ảo trận che giấu rồi." Vân Thiêm Y cho nàng ta xem bên hông mình.
Kiếm Huyền Diễm cũng không thấy đâu, chỉ còn kiếm gỗ Linh Thụ ở bên người.
"Kiếm này do Thú Đế chí tôn làm từ nhánh khô của Linh Thụ, có vị cách cao hơn bí cảnh này."
Hiển nhiên vẫn được giữ lại.
Cung Mộng cầm pháp khí lên, rót linh khí vào: "Chậc, không được, thiếu chút cảm giác."
"Cứ thuận theo cốt truyện đi." Vân Thiêm Y vỗ vai an ủi nàng ta.
Cung Mộng hỏi: "Vậy cốt truyện như thế nào?"
Vân Thiêm Y sao mà biết được, vừa định suy nghĩ thì bất ngờ cảm ứng được một luồng thần thức quen thuộc, Vân Thiêm Y xoay người chỉ về chỗ bậc thang bên dưới: "Thố Vinh đến rồi."
Nói thì nói vậy, nhưng Vân Thiêm Y nhanh chóng phát hiện ra, không chỉ có một mình Thố Vinh đến.
Dưới bậc thang trước mặt là một đám đông mênh mông, Thố Vinh đang đi trước bọn họ.
Từ góc nhìn của Vân Thiêm Y, thay vì nói lão được mọi người vây quanh, chi bằng nói lão bị áp giải thì đúng hơn.
Đến trước sơn môn, cuối cùng Thố Vinh cũng nhìn thấy hai người Vân Thiêm Y và Cung Mộng.
Lão phóng thần thức gọi: "Tôn thượng."
Vân Thiêm Y hỏi: "Tình hình hiện giờ sao rồi? Ông biết được cốt truyện chưa?"
Trong giọng nói của Thố Vinh có phần mơ hồ: "Tôn thượng, theo lý thuyết chắc hẳn đây là kỳ ngộ của lão hủ, nhưng lão hủ không có bất cứ thông tin gì, bây giờ lão hủ cũng không biết nhiều hơn ngài bao nhiêu."
Lão lại bổ sung: "Đương nhiên, lão vẫn biết nhiều hơn ngài."
Vân Thiêm Y hỏi: "Nếu ông không biết cốt truyện, sao ông biết đây là kỳ ngộ của ông?"
Thố Vinh trầm mặc một hồi, nói: "Lão hủ đã từng mơ thấy cảnh tượng này vô số lần…"
Vân Thiêm Y hơi giật mình: "Không phải ông sinh ra là một con thỏ sao? Sao lại nằm mơ trở thành con người được?"
Cung Mộng ở bên cạnh không nói nên lời: "Trời ạ, cho dù lão có là thỏ nhưng cũng từng có chuyển kiếp mà, có khi đời trước của lão là người thì sao?"
Vân Thiêm Y hơi sửng sốt, nàng và Thố Vinh đã quen biết hơn một nghìn năm, chưa từng nghĩ đến chuyện Thố Vinh có kiếp khác.
Giống như nàng không nghĩ đến chuyện bản thân mình có thể cũng từng có kiếp khác.
Thố Vinh lại không để ý đến sự do dự của Vân Thiêm Y, lão còn đang suy nghĩ về chuyện kỳ ngộ: "Đây có thể là một tầng trận pháp khá phức tạp, lão hủ từng nghiên cứu về ảo trận, sở dĩ mười tầng dưới có tình tiết ảo trận là vì bản chất những ảo trận đó vốn không phải tình huống thật, mà là thứ hoàn toàn hư cấu ra, đương nhiên phải có tình tiết, cũng tức là cốt truyện.
Mặc dù mỗi người đều có kỳ ngộ riêng, nhưng kỳ ngộ cũng có thể có liên quan đến pháp khí ẩn giấu trong ảo trận, bây giờ kỳ ngộ ở tầng này không phải như thế, chắc là chúng có liên quan đến bản thân chúng ta."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!