Có điều, Từ Thanh Thư là Đường chủ Huyền Vũ Đường nhưng lại không có mặt ở Huyền Vũ Đường.
Không chỉ ông ấy, ngay cả đệ tử trấn phái của Huyền Vũ Đường cũng không ở đây.
Thấy Vân Hương Diệp đến, đệ tử thủ vệ hành lễ, nói cho nàng ấy biết Đường chủ đã tới đại điện Huyền Hạc.
Tuy Vân Hương Diệp mới mười bốn tuổi, đầu óc cũng không tính là quá thông minh, nhưng nàng ấy không ngốc tới mức đến đại điện Huyền Hạc tìm Từ Thanh Thư.
Đó là chốn nào? Là nơi Vân Kế họp bàn chính sự đấy!
Sao nàng ấy có thể bàn bạc với Từ Thanh Thư hãm hại nữ nhi của Vân Kế ngay dưới mí mắt ông được?
Nàng ấy đâu có bị điên!
Thà rằng tiếp tục chờ ở Huyền Vũ Đường, bất luận có chuyện gì xảy ra, sau cùng Từ Thanh Thư vẫn sẽ về đây.
Quả nhiên, đợi hết hai ly trà và tám cái bánh, cuối cùng nàng ấy cũng thấy Từ Thanh Tư dẫn theo một nhóm người vội vội vàng vàng tiến vào điện.
Vân Hương Diệp vốn có quan hệ gần gũi với Từ Tử Việt đã bị Yêu tu giết hại, thậm chí còn có đôi chút tình cảm ái muội của thanh mai trúc mã. Là cha nuôi kiêm sư phụ của Từ Tử Việt, Từ Thanh Thư cũng rất yêu thương Vân Hương Diệp, vừa thấy nàng ấy, gương mặt Từ Thanh Thư hơi giãn ra, hiền hoà đi tới cười nói: "Sao tam tiểu thư lại đến đây?"
Vân Hương Diệp nhìn thoáng qua mấy đệ tử trấn phái ở sau lưng ông ấy, ho nhẹ: "Con định bàn bạc với Từ thúc vài chuyện, chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
Từ Thanh Thư khoát tay, nói với các đệ tử: "Các trò đi chuẩn bị trước đi."
Đợi đến khi không còn ai trong đại sảnh, Vân Hương Diệp mới thêm mắm dặm muối miêu tả hành vi xấu xa của Vân Thiêm Y, sau đó lại hỏi Từ Thanh Thư: "Nàng ta là Trận tu nhất phẩm thật à?"
Dù sao Từ Thanh Thư cũng tu hành và trải đời hơn Vân Hương Diệp nhiều, ông ấy ngẫm nghĩ một lát mới nói: "Cho dù nó đã từng là Trận tu nhất phẩm, nhưng nếu đã sử dụng trận pháp mượn xác hoàn hồn, chứng tỏ người này đã từng chết. Nếu không có xác, làm sao nói đến hồn? Bản thân Vân Thiêm Y bây giờ chỉ là một cái vỏ rỗng không có bất cứ tu vi gì, lúc trước ta giao thủ với nó cũng chỉ cảm thấy kỹ năng kiếm thuật của nó xuất sắc, chứ không có linh khí gì."
Còn vì sao Trận tu nhất phẩm lại có kiếm thuật lợi hại như vậy, Từ Thanh Thư hoàn toàn không hề thắc mắc, bản thân ông ấy là Thú tu ngũ phẩm, không phải kiếm thuật cũng siêu phàm sao?
Kiếm vốn là thứ mà bất cứ ai tu đạo gì cũng có thể học.
Thậm chí bản thân Từ Thanh Thư còn khá là si mê kiếm thuật, cho nên trong mắt Từ Thanh Thư, toàn bộ biểu hiện của Vân Thiêm Y không hề xung đột với thân phận Trận tu.
Nghĩ đến đây, Từ Thanh Thư lại thở dài.
"Ta biết con đang nghĩ gì, sao ta không muốn nghiền nó thành tro chứ! Có điều..." Ông ấy dừng lại một lát, nhìn thoáng qua Vân Hương Diệp.
Dù sao con bé mới mười bốn tuổi, vẫn là hài tử, lại gần như chưa từng ra khỏi tông môn bao giờ, có một vài chuyện có nên cho con bé biết sớm không, Từ Thanh Thư hơi do dự.
Nhưng nghĩ lại, phụ thân Vân Lam của Vân Hương Diệp mất sớm, Liễu Vạn Linh cũng thiên vị yêu thương Vân Hoa Noãn nhiều hơn, gần như không quan tâm gì đến Vân Hương Diệp.
Mà Vân Kế ngoại trừ nữ nhi phế vật của mình, nếu có quan tâm tới ai khác thì cũng là Vân Hoa Noãn đã được ông dưỡng dục từ nhỏ.
Lúc trước Vân Hương Diệp và Từ Tử Việt tình đầu ý hợp, dù là "tình trong như đã mặt ngoài còn e" nhưng Từ Thanh Thư đã sớm xem Vân Hương Diệp như con dâu mình, bởi vậy ông ấy cũng có thể xem là một nửa phụ thân của Vân Hương Diệp.
Nghĩ tới chuyện này, Từ Thanh Thư không do dự nữa, ông ấy nói tiếp: "Chỉ là ta cũng có phần kiêng kỵ di nguyện của Cầm Đường chủ, muốn giết nó quả thực không dễ! Nhưng trục xuất nó khỏi tông môn thì vẫn có cách. Sáng hôm nay, vốn dĩ ta xuống núi là vì muốn liên hợp với bá tánh núi Quan Vân, cùng nhau dâng thư thỉnh cầu, mặc kệ Vân Thiêm Y bây giờ là ai, nó phải trả giá cho những gì mình đã gây ra, núi Quan Vân không thể chứa chấp nó!"
Vân Hương Diệp gật đầu liên tục!
Quả nhiên! Từ Đường chủ vẫn đáng tin nhất!
"Nhưng mà..." Từ Thanh Thư lại thở dài thật sâu: "Lần này xuống núi, ta lại phát hiện một chuyện khác."
Ông ấy dừng một chút, hỏi ngược lại Vân Hương Diệp: "Con biết tà đạo là gì không?"
Vân Hương Diệp ngơ ngác trả lời: "Là chỉ Yêu tu Ma tu sao?"
Từ Thanh Thư lắc đầu: "Tuy chính phái chúng ta hay gọi Yêu tu, Ma tu và Tình tu là tà ma ngoại đạo, nhưng thật ra bọn họ cũng là một người tu đạo, nếu có cơ duyên, nghe nói vẫn có thể phi thăng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!