Chương 24: Thê tử

tra được ở phòng bếp thâm hụt rất nhiều, tất cả đều vào tay những điêu nô xảo quyệt này. Những lão ma ma này ỷ vào Lâm Vị Hi là côdâu mới không hiểu sổ sách, động tay động chân vào sổ sách hòng lừa gạt nàng, bị Lâm Vị Hi bắt được sơ sót hung hăng quở trách một trận. Lúc ấy Tôn ma ma cũng lại là biểu hiện trung tâm, nhưng dính líu tới Thẩm vương phi…. Tôn ma ma hầu hạ nhiều năm ở bên người Thẩm vương phi, đây cũng là lý do làm bà ta trắng trợn tham ô, hoành hành ở nội trạch mà không sợ cái gì.

Khi đó Lâm Vị Hi nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp đem một nhà bọn họ đuổi ra khỏi phòng bếp, nếukhông phải cố kỵ mặt mũi của Thẩm vương phi, làm sao Tôn ma ma còn có thể ở phòng bếp làm một công việc nhàn rỗi đây?

Kết quả thì sao? Thời gian mới qua bao lâu, Cao Hi qua đời. Tôn ma ma đã chạy đến đây tố khổ rồi. Đầu óc Cao Nhiên cũng không rõ ràng, lại còn tin là thật, còn khôi phục chức vụ ban đầu của nhà bà ta nữa.

thật ra thì Cao Nhiên cũng chưa tin hoàn toàn lý do của Tôn ma ma, nhưng nhìn dáng vẻ thuần phác trung thực của Tôn ma ma, loại người có tướng mạo như này, mặc dù có tư tâm của mình, nhưng cũngkhông phải là người đại gian đại ác. Ngày trước bởi vì tiền bạc với đồ đạc mua về không khớp nên Tôn ma ma mới bị Cao Hi xử lý. Cao Nhiên mở sổ sách ra kiểm tra, thật sự cảm thấy Cao Hi chuyện bé xé ra to.

Đương gia chủ mẫu là người xuyên qua. Cao Nhiên hiểu rõ đạo lý nước quá trong thì không có cá. Ai đi mua hàng mà lại không có chút lòng tham? không thể nào, cho nên khi Cao Nhiên kiểm tra sổ sách thấykhông xảy ra vấn đề gì lớn, liền hủy bỏ xử phạt trước đó của Cao Hi. Cao Nhiên thầm khinh bỉ Cao Hi. Cao Hi là một quý nữ danh môn, còn có danh xưng do đại trưởng công chúa tự mình giáo dưỡng lớn lên, nhưng làm sao điểm EQ ấy cũng không có chứ? Chỉ biết nặng nề trách móc hạ nhân, yêu cầu hạ nhân một điểm cũng không thể sai phạm, khó trách sau khi Cao Hi qua đời, ở vương phủ đều không ai nói nàng tốt cả. EQ của chính mình không đủ, còn có thể trách ai?

Tâm trạng của Cao Nhiên rất tốt, những tiếc nuối của kiếp trước dường như đều được bù đắp ở kiếp này. Bây giờ nàng ta cũng là danh môn chi nữ, một bạch phú mỹ cao cao tại thượng muốn tiền có tiền muốn quyền có quyền. Vừa "tốt nghiệp" ở nhà mẹ đẻ lập tức đi làm "cao quản". Cao Nhiên vô cùng tin tưởng lấy EQ của chính mình, nàng takhông như cá gặp nước mới là lạ. Như vậy xem ra, trước khi xuyên qua nàng ta là bị giai tầng của mình làm trễ nải tài năng.

Nếu khôngnàng ta sao có thể kém hơn so với những phú nhị đại có gia tộc xí nghiệp ở sau lưng chứ? 

Cao Nhiên nhẹ nhàng đi vào phòng trong. Tuy cao hứng nhưng nàng ta cũng không quên nơi này còn một cái phiền toái đang chờ xử lý đây. Cao Nhiên cười ngồi đối diện với Lâm Vị Hi, liên tục nhận lỗi: "Mỗi ngày ở vương phủ phải giải quyết bao nhiêu là việc vặt, muốn tránh cũngkhông tránh được. đã để Lâm tiểu thư phải đợi lâu, thật sự là thất lễ rồi."

Lâm Vị Hi không để ý đến Cao Nhiên không hề có thành ý tạ lỗi, Lâm Vị Hi rất rõ ràng Cao Hi đã chết rồi, sau này phủ Yến vương có như thế nào cũng không còn liên quan đến nàng nữa. Nhưng nhìn những thứđã từng là tâm huyết bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, Lâm Vị Hi thật sựthấy đáng tiếc, nhịn không được nhắc nhở người kế nhiệm này mộtcâu: "Thế tử phi chỉ dựa vào lời nói của một người đã đem việc thu mua ở phòng bếp giao cho bọn hắn, cẩn thận kẻo có sai lầm."

Ôi chao! Lại còn muốn khoa tay múa chân với quyền quản gia của nàng ta. Cao Nhiên cười mà không phải cười nhìn Lâm Vị Hi: "Đây là việc nhà của phủ Yến vương, Lâm tiểu thư cũng không cần phải quan tâm đâu."

Lâm Vị Hi xì khẽ một tiếng, sóng mắt lưu chuyển, lại lười nhác nhìn Cao Nhiên một chút, định nhắc nhở Cao Nhiên một câu.

Cao Nhiên tự nhận là mình chiến thắng, tâm tình tốt hơn, nói chuyện cũng thoải mái hơn: "Lâm tiểu thư, năm nay ngươi đã mười sáu tuổi rồi, ngươi sinh vào đầu năm, nên tính mười bảy nhỉ."

Lâm Vị Hi nhíu mày: "Ngươi có ý gì?"

"Ta có thể có ý gì được đây, chỉ là thay Lâm tiểu thư cân nhắc thôi." Cao Nhiên cười nói:" Bây giờ ngươi đã hết tang cha, lại chậm trễ khônglấy chồng. Mười bảy tuổi còn chưa đính hôn, chờ lục lễ xong, gả vào nhà chồng cũng mười tám rồi. nói thật tuổi tác đã hơi lớn, ngươi lạikhông vội vàng chút nào cả. Mà tuổi tác quá lớn, việc sinh con cái sợsẽ chậm trễ a."

Lâm Vị Hi thực sự không nghĩ tới Cao Nhiên lại nói ra những lời như thế này. Nếu như nàng không đoán sai, thế giới trước khi Cao Nhiên xuyên qua đối với tuổi tác kết hôn của nữ tử vô cùng thoải mái? thậtsự Lâm Vị Hi không nghĩ tới, một người xuyên qua đến cổ đại, vậy màđi so với nàng

- nữ tử cổ đại hàng thật giá thật, còn muốn mưu cầu danh lợi lấy chồng sinh con. Mười bảy tuổi không đính hôn thì thế nào? Kể cả cả đời này nàng nhất quyết không gả, thì cũng có làm sao đâu?

Lâm Vị Hi nghe những lời ác cảm như thế, nàng không kiên nhẫn nổi, giọng lạnh như băng nói: "Trời mưa to ngươi gọi ta tới chính là vì chuyện này sao? Nếu như không còn chuyện gì khác, vậy thì ta đitrước."

Cao Hi ngăn Lâm Vị Hi lại, vẫn cười nhẹ nhàng như cũ, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Vị Hi, giọng điệu bất thiện: "Lâm tiểu thư không muốn gả cho người, có thật là vì muốn cầu phúc cho cha, hay là có suy nghĩkhông muốn người khác biết với phủ Yến vương đây?"

Sắc mặt Lâm Vị Hi hoàn toàn trầm xuống. Nàng không cười, đôi mắt to tròn đen trắng rõ ràng tỏa sáng, như là hạt châu đang nung đỏ thả vào trong nước đá, xoáy sâu vào Cao Nhiên: "Thế tử phi, chú ý lời nóicủa ngươi."

"Sao Lâm tiểu thư lại tức giận rồi?" Cao Hi cười nhấp một ngụm trà, che miệng nói: "Là ta không đúng, không nên đem những tâm tư thiếu nữ này nói ra. Dù sao thiếu nữ nào chẳng mộng mơ. Lâm tiểu thư mỹ mạo như hoa, đối với thanh niên tuất kiệt vừa gặp đã cảm mến cũng là hợp tình hợp lý." nói đến đây, Cao Nhiên ngừng lại, nhìn vẻ mặt của Lâm Vị Hi rồi nhả từng chữ: "Chỉ là, Lâm tiểu thư, thế tử đã thành hôn rồi."

Lâm Vị Hi cười nhạo một tiếng, vẻ mặt cười như không cười nhìn về phía Cao Nhiên: "Ta biết, vẫn là cưới hai lần đó."

Cao Nhiên cứng người. Lập tức nàng ta điều chỉnh lại sắc mặt, che giấu thất thố của mình: "Cho dù ta là kế thất, nhưng vẫn là kế phi được cưới hỏi đàng hoàng. Dù cho kế thất thì vẫn là chính thê. Thế nhưng mà khi chính thất vẫn còn khoẻ mạnh, lại không mai mối mà tằng tịu với nam tử đã kết hôn, chính là kẻ thứ ba tiện nhân."

"nói như ngươi thì sau khi tỷ tỷ chết mới quen biết với Cố Trình Diệu vậy, lời này vẫn để lại cho chính ngươi đi." Thấy được ánh mắt của Cao Nhiên, Lâm Vị Hi không tránh không né mà nghênh đón, thậm chí còn hơi nhíu mày: "Làm sao, ta nói sai sao? Vì sao tiền thế tử phi vừa chết, chưa đến một tháng, ngươi đã cùng đại tỷ phu đính hôn rồi?"

Cao Nhiên bị đâm đến tim đau nhức. Nàng ta hít sâu một hơi, pháthiện ra không thể tranh cãi miệng lưỡi với Lâm Vị Hi được. Nếu khôngcó thể bị Lâm Vị Hi tươi sống làm cho tức chết. Cao Nhiên lập tức đổi đề tài khác, nói: " Miệng lưỡi Lâm tiểu thư lanh lợi, nói thế nào mà chẳng được. Người trung thực như chúng ta làm sao có thể đối đáp được với ngươi. Nhưng mà Lâm tiểu thư cũng đã nhiều tuổi, đã đến thời điểm lấy chồng rồi, điều này Lâm tiểu thư không thể phủ nhận chứ?

Theo lý mà nói thì ngươi họ Lâm, chúng ta họ Cố, chuyện cưới gả của ngươi thật sự không tới phiên chúng ta quan tâm để ý. Thế nhưng ngươi lại ở phủ Yến vương, vốn là vô danh vô phận, nếu ra hiếu cònkhông lấy chồng, chỉ sợ người ngoài sẽ dị nghị phủ Yến vương chúng ta."

Lâm Vị Hi lạnh lùng nhìn Cao Nhiên: "Ngươi ngậm miệng lại. Ai cho ngươi lá gan để ngươi khinh miệt thanh danh của ta?"

"Khinh miệt? Nếu thật sự Lâm tiểu thư không có ý gì với thế tử, làm sao vẫn còn ở lại phủ Yến vương, chậm chạp không chịu thành thân đây?" Sắc mặt Cao Nhiên cũng lạnh xuống: "Ngươi nguyện ý nhìn chằm chằm chồng của người khác, nhưng ta thì không nguyện ý bị ngươi tính toán đâu. Ta đã cùng Tiền đại thái thái nói chuyện xong rồi, Tiền nhị công tử tuổi tác vừa vặn, lại chưa có hôn phối. Đáng ra hônsự tốt đẹp như này cũng không đến người ngoài, lại nhất là nữ tử giáo dưỡng còn chưa có.

Nhưng ai bảo Tiền nhị công tử nhìn trúng mỹ mạo của Lâm tiểu thư đây? Trai tài gái sắc, cũng là giai thoại đẹp. Nếu vậythì, Tiền đại thái thái cũng không soi mói xuất thân cùng dòng dõi của ngươi. Đợi sau khi bẩm báo với thái hậu, Tiền gia sẽ phái người đến trao đổi thiếp canh."

Lâm Vị Hi nghe đến đó thì trừng to mắt: "Ngươi nói cái gì? Tiền nhị công tử?"

Trong kinh thành thì Tiền nhị công tử nổi danh là công tử bột, trêu congái nhà lành, không học vấn, không chức quan, chuyên đàn đúm với chúng bạn nơi thanh lâu tầm hoa vấn liễu. Khái quát để nói về vị này chỉ có thể tóm gọn trong bốn chữ: Thiếu gia phế vật. Lâm Vị Hi coi thường nhất là loại con cháu thế gia ỷ vào cha mẹ mà tác oai tác quái này. Bất kể trước khi trùng sinh hay sau khi sống lại, đối với loại người như này thì ngay cả một ánh mắt cũng đều không nhìn chứ đừng nóiđến là tiếp xúc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!