Biệt Vũ ném một ánh mắt đưa tình sang: "Thế nào, giờ ngươi còn muốn hồn phách của ta nữa không?"
Hiện giờ trọng lượng hồn phách của Biệt Vũ đã không còn là sức mạnh mà Kính Trung Quân có thể dễ dàng gánh vác, Hơn nữa, họ là hai mặt đen trắng từ thuở khai sinh thế giới này nên vốn đã quấn quýt lấy nhau.
Trong những ngày tháng cô độc nhất, giữa hỗn đột khi trời đất còn chưa hình thành, họ đã đồng hành cùng nhau mà không hề cảm thấy cô đơn. Về sau, trong hang băng Vạn Niên, Yến Phi Trần cũng đã đồng hành bên nàng.
Cuối cùng, Thiên đạo tạo ra Tu tiên giới và nhân tộc, còn Kính Trung Quân tạo ra ma tộc, quỷ tộc,...
Thế giới bắt đầu vận hành bình thường, Thiên đạo lựa chọn an tọa ở tầng trên, quan sát Tu tiên giới. Còn Kính Trung Quân chọn thân phận con người để chu du và quan sát thế giới mới cùng những quy tắc, trật tự trong đó.
Dù bọn họ không còn gặp mặt, nhưng vẫn luôn giữ liên lạc.
Yến Phi Trần khẽ bật cười, nhưng hắn vừa định nói gì đó thì tiếng đao kiếm rơi xuống từ bên trong đã thu hút sự chú ý của Biệt Vũ. Biệt Vũ quay đầu nhìn lại, m.á. u tươi đã nhuộm đỏ bạch y và mái tóc bạc của Biên Ứng.
Hắn đã tự vẫn.
Biên Ứng tưởng mình đã thoát khỏi tất cả, nhưng hắn đã quên mất, hắn đã trao đổi linh hồn cho Kính Trung Quân.
Biệt Vũ khẽ nhướng mày rồi nhìn Yến Phi Trần: "Hồn phách của hắn ở chỗ ngươi đúng không."
Thích truyện trinh thám thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa
Yến Phi Trần gật đầu.
Biệt Vũ nói: "Nghiền nát hồn phách hắn đi, cho hắn nếm mùi vị hồn phách tan nát, đây là cái giá hắn phải trả khi làm trái thiên đạo, khiêu chiến thiên đạo."
Ban đầu, Biệt Vũ định để Tu tiên giới xử lý Biên Ứng, nhưng nếu Biên Ứng đã chọn cách trốn tránh, vậy thì đừng trách nàng.
"Tiếp theo ngươi định làm gì? Trở về sao?"
Biệt Vũ lắc đầu, nàng nhìn về phía Biệt Lâm, Ưng Tu Nhan và những người khác đang chờ đợi nàng ở đằng xa.
Nàng nói: "Đợi đi, đợi đến khi những người này đều qua đời."
Cho đến khi Biệt Vũ không còn ràng buộc nào trong thế giới này nữa. Với thân phận là thiên đạo, nàng sẽ không còn cô độc nữa.
(Chính văn hoàn.)
Biệt Vũ kinh ngạc chớp mắt. Nàng đã sống hai vạn năm, cho đến khi tất cả những người có liên quan đến Biệt Vũ đã tạ thế hoặc đắc đạo thăng tiên. Nàng cảm thấy thời gian đã gần đủ, lúc này mới thoát ly nhục thân, chuẩn bị trở về vị trí thiên đạo.
Nàng không ngờ mình chỉ chớp mắt một cái đã xuyên không. Đương nhiên rồi, xuyên không. Là người từng sống mười mấy năm trong thế giới hiện đại ba chiều, quãng đời tu tiên hai vạn năm dài đằng đẵng không thể nào xóa mờ ký ức năm xưa. Nàng quá hiểu mấy cái motif trong tiểu thuyết mạng rồi.
Nhưng điều này không khỏi quá kỳ lạ, bởi vì dường như nàng đã xuyên đến thế giới của tiểu thuyết nguyên tác. Chính là Tu tiên giới đầy cẩu huyết trong nguyên tác, nơi Biệt Vũ chưa từng sửa đổi.
Nàng nhìn thấy Đại ca khi còn trẻ và Bạch Linh đang đứng cùng nhau. Bạch Linh bị trọng thương, khóe môi vương máu, nàng ta yếu ớt nhưng vẫn kiên nghị nắm chặt bản mệnh linh kiếm, toát lên dáng vẻ của đại nữ chủ trong các truyện tu tiên tình cảm ngày xưa.
Biệt Kim thì mặc một bộ bạch y mà Biệt Vũ chưa từng thấy hắn mặc trong quá khứ, biểu cảm vừa đau khổ vừa quyết tuyệt, ánh mắt hắn thỉnh thoảng lóe lên những cảm xúc phức tạp.
Đằng sau Biệt Kim và Bạch Linh là một đám tu tiên giả, phần lớn bọn họ đều bị thương, trạng thái rất tệ, ánh mắt cảnh giác xen lẫn sợ hãi nhìn chằm chằm Biệt Vũ và người đứng sau lưng Biệt Vũ.
Biệt Vũ luôn bình tĩnh, không hề có sự hoang mang đáng lẽ phải có nào sau khi đột ngột xuyên không, cũng không có sự ngượng ngùng khi đột nhiên có mặt giữa chiến trường.
Khi Biệt Kim và Bạch Linh nhìn thấy Biệt Vũ, ánh mắt bọn họ vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ.
Biệt Vũ quay đầu nhìn về phía người phía sau, đó là Biệt Lâm.
Nhưng trước khi Biệt Vũ kịp quay đầu, Biệt Lâm đã không khách hề khách khí mà đánh thẳng một chiêu vào tim nàng.
Biệt Vũ lặng lẽ nhìn bàn tay đã xuyên qua tim mình, nàng phun ra một ngụm máu, lặng lẽ rút bàn tay của Biệt Lâm ra khỏi n.g.ự. c mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!