Chương 6: Quấy rối ta cũng không được sao?

Edit by meomeocute

Thời Thư: "Ngươi nói gì?!"

"Huynh đệ tương---"

Gương mặt trắng trẻo tuấn tú của Thời Thư tái nhợt: "Thật là một từ ngữ kinh khủng, trên đời lại có chuyện như vậy tồn tại sao?"

"Ta đang suy nghĩ, nên thuận miệng nói ra thôi."

Tạ Vô Sí quay người đi: "Nhưng chuyện này đương nhiên là có thật. Trên đời có đủ loại người, rất nhiều quái vật và kẻ b**n th** biết rằng mình không được chấp nhận, nên giả vờ làm người bình thường, nhưng thực chất lại có tâm địa hiểm ác."

Tạ Vô Sí mỉm cười với Thời Thư, dáng vẻ điềm nhiên siêu thoát, như thể đã cắt đứt quan hệ với tất cả những kẻ dơ bẩn trên đời. Nhưng Thời Thư chỉ cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng.

Nói xong, Tạ Vô Sí bước về hành lang dưới mái hiên.

Thời Thư đi theo: "Một cảm giác vừa ghê tởm vừa tò mò muốn nghe cái huynh đệ tương gì đó, ngươi có thể nói rõ hơn không?"

Tạ Vô Sí: "Được thôi, lần sau lên giường ta sẽ kể, chủ đề này hợp để nói vào ban đêm."

"......?"

Có ám chỉ gì không vậy? Thời Thư từ bỏ chủ đề này: "Vị hòa thượng này là bằng hữu của ngươi à? Hai người đang nói gì thế, sao ta tới thì lại không nói nữa?"

"Hắn tên Huệ Giác, muốn biết Thế tử Lương vương đang nghĩ gì, nên đến hỏi ta."

"Thế tử Lương vương, chính là người hôm qua định giết ta? Ngươi còn muốn giúp hắn?"

Tạ Vô Sí: "Đúng, hắn có điều mong cầu, gần đây thường xuyên đến chùa cầu Phật, hy vọng có thể giải trừ khó khăn. Người có quyền có thế có thể mang lại lợi ích, trao đổi lợi ích với hắn cũng không tệ."

"Hóa ra ngươi không phải hòa thượng đứng đắn. Ta không thích người này, quý tộc phong kiến, coi mạng người như cỏ rác." Thời Thư bĩu môi, không phục.

Tạ Vô Sí thản nhiên bước đi, đáp lại bằng giọng bình tĩnh: "Ngươi cứ coi hắn là đại boss trong trò chơi, khi cấp độ và sát thương của ngươi chưa đủ, đừng đi trêu chọc hắn. Nghĩ như vậy là được."

Thời Thư: "Ý ngươi là khi cấp độ đủ, sát thương đủ thì có thể trêu chọc hắn?"

Tạ Vô Sí: "Cấp độ của ai?"

Thời Thư: "Của ngươi."

Tạ Vô Sí: "Ta giúp ngươi trêu chọc?"

Thời Thư: "Không được sao?"

Tạ Vô Sí: "Phải đợi một chút, ta vừa mới lập ra 'kế hoạch mười năm' đầu tiên."

"......"

Những con chữ đen càng nghe càng thấy đỏ mặt. Thời Thư cuối cùng cũng tâm phục khẩu phục mà theo sau hắn.

___

Trong trai đường của chùa, một vị tăng nhân phụ trách kiểm tra độ điệp, thấy Tạ Vô Sí thì không ngăn cản gì, nhưng lại quan sát Thời Thư một lúc lâu: "Vị này là?"

Tạ Vô Sí: "Huynh đệ của tại hạ."

"Chậc." Tăng nhân đưa cho họ hai chiếc màn thầu và một bát cháo cơm, "Chùa chỉ cung cấp chỗ ở một đêm và hai bữa ăn, ngày mai nếu đến nữa thì sẽ không có đồ ăn miễn phí đâu."

Tạ Vô Sí: "Tại hạ sẽ đích thân giải thích với trụ trì."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!