Edit by meomeocute
Tay Tạ Vô Sí rất nóng, chai sạn lại ma sát vào da hắn. Nói thật, bị hắn kẹp cằm mấy lần Thời Thư ngược lại có chút quen, trong bóng tối một đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm hắn, thần sắc mang theo sự bướng bỉnh của thiếu niên, thỉnh thoảng cụp mắt nhìn động tác của Tạ Vô Sí.
Tạ Vô Sí đưa tay, lấy đèn xuống, ánh sáng của đèn lập tức chỉ tụ lại ở giữa lông mày và mắt.
"Mặt không sưng, há miệng."
Thời Thư: "Ngươi có hiểu gì không mà nhìn? Đừng chạm vào ta! Hít hà--"
Da Thời Thư trắng trẻo, có chút tương phản với mu bàn tay đã phơi nắng của Tạ Vô Sí. Vốn dĩ hắn không hợp tác lắm, nhưng đôi môi bị đầu ngón tay nhẹ nhàng x** n*n: "Há ra."
"Ha ha." Thời Thư nhớ lại chuyện Tạ Vô Sí hôn hắn, tức tối trợn mắt. Nhưng bây giờ trong đầu hắn mơ hồ, ý chí phản kháng không rõ ràng, lại kỳ lạ nằm yên, chớp mắt nhìn hắn: "Ngươi muốn làm gì?"
Môi hắn bị ngón tay cái tách ra, ngón trỏ liền đưa vào miệng hắn. Khớp ngón tay thon dài rõ ràng đè lên lưỡi, sờ đến vị trí lợi của hắn.
"Ưm..." Thời Thư như bị định vị, vung tay chân vùng vẫy một chút.
Lợi bị nhẹ nhàng x** n*n, để xem có răng mới nào đang nhú lên không. Về mặt tư tưởng, Thời Thư lẽ ra phải điên cuồng phản đối hành động thân mật như vậy, nhưng rượu đã làm tan biến khả năng cảm nhận và ý chí của hắn, động tác cơ thể rất nhẹ.
Trong chiếc thuyền mái vòm, một ngọn đèn dầu nhỏ, khiến Tạ Vô Sí cúi gần, một vòng ánh sáng phản chiếu trên sống mũi thanh tú trắng nõn của hắn, và trong đôi mắt nâu.
Tạ Vô Sí: "Đúng là mọc răng khôn rồi
-- ừm?"
"Chíu..."
Từ nhỏ đến lớn răng của Thời Thư đều trắng, đẹp và đều đặn, xếp hàng như vỏ sò, rất khỏe mạnh, bị Tạ Vô Sí nắm chặt cằm đành phải nhẫn nhịn.
Tạ Vô Sí chạm vào sự ẩm ướt trong miệng hắn, lông mày đột nhiên nhíu lại, nhẹ nhàng x** n*n đến lợi trắng nõn rồi rút ra, đột nhiên bị cắn nhẹ một cái. Còn kẻ gây ra là Thời Thư thì trừng mắt, mơ hồ không biết chuyện gì đã xảy ra.
"Vẫn đau à? Ta giúp cậu, xoa bóp có lẽ sẽ tốt hơn." Ngón tay Tạ Vô Sí đặt dưới cằm hắn không rời đi, chuyển sang chuyên tâm ấn, ngón trỏ ấn vào môi hắn, giọng nói mang theo sự ra lệnh kiên nhẫn: "Há miệng ra."
"Còn muốn xem? Sao vẫn chưa xong?"
Thời Thư vừa há miệng ngón tay liền đưa vào khoang miệng, không còn trực tiếp như vừa nãy. Thời Thư khó hiểu cảm nhận ngón tay lặp đi lặp lại mát xa vị trí xương hàm, giống như cảnh trong phim, xoa bóp chỗ sưng đỏ viêm nhiễm trong khoang miệng, ngón tay hắn có lực, cũng không khiến Thời Thư cảm thấy đặc biệt khó chịu.
Thời Thư: "Ơ...?"
Thời Thư chớp mắt, ánh mắt chạm vào Tạ Vô Sí, lông mày hơi bối rối.
Mắt Tạ Vô Sí tối sầm: "Cần kiểm tra thêm."
Thuyền mái vòm, lễ Hồng Tuyến, đầm lau. Hơi thở của đêm hè bồn chồn.
Ánh mắt Tạ Vô Sí bị hàng mi che khuất, trong những chuyện như thế này hắn dường như luôn dễ dàng kiểm soát. Ngón tay lướt qua môi Thời Thư, lưng cứng đờ, hắn cúi xuống nhìn hắn một cách ẩm ướt: "Thời Thư?"
"Hả? Tay ngươi..."
"Được xoa răng như thế này, còn đau không?"
"Ơ."
Thời Thư mơ hồ nhìn hắn.
Tạ Vô Sí cụp mắt bóp lấy cằm hắn đang há miệng.
Giọng nói lạnh lùng như người ngoài cuộc: "Nếu xoa mạnh hơn một chút, có lẽ sẽ tốt hơn không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!