Chương 154: (Vô Đề)

ฅ⁠^⁠•⁠ﻌ⁠•⁠^⁠ฅ Edit by meomeocute ฅ⁠^⁠•⁠ﻌ⁠•⁠^⁠ฅ

____

Trong kỳ nghỉ hè ở nhà, Thời Thư đang ngồi trước bàn máy tính chơi game thì đột nhiên nghe thấy tiếng móng vuốt cào cửa.

"Ai vậy?"

Thời Thư nhìn qua mắt thần, không thấy gì, đang định quay vào thì lại nghe thấy tiếng cào cửa.

"Kẽo kẹt... kẽo kẹt..."

Thời Thư lại nhìn lần nữa, vẫn không có ai, nhưng cậu vẫn mở cửa ra. Bất ngờ thay, trước cửa có một chú mèo lông xám nâu đang ngồi xổm, móng vuốt dính đầy bùn đất đang cào cửa.

Thời Thư: "Trời, con nhà ai vậy? Sao lại chạy đến chỗ tui?"

Thời Thư cúi đầu, thấy con mèo có vẻ muốn vào nhà. Thời Thư một tay nhấc nó lên, đệm chân đầy bụi bẩn và bùn đất, đi đến đâu là để lại dấu chân đến đó: "Mi là mèo hoang à?"

Con mèo có vẻ rất muốn quấn vào ống quần của cậu nhưng vì chân bẩn nên đã nhịn lại. Nó lại thò đầu nhìn vào bên trong.

Thời Thư: "Muốn vào nhà ta à? Không phải, rốt cuộc mi là con nhà ai vậy?"

Thời Thư lùi lại một bước, con mèo lại tiến lên một bước, đi đến tấm thảm chùi chân rồi không đi tiếp nữa.

Thời Thư ngồi xổm xuống: "Sao thế?"

Con mèo dùng móng vuốt ấn xuống đất, để lại một dấu chân, ý là sẽ làm bẩn. Thời Thư cuối cùng cũng hiểu ra, liền túm lấy da gáy nó nhấc lên, dùng khăn ướt lau sạch móng vuốt. Quả nhiên, sau khi lau xong, con mèo nhìn bàn chân mình một lúc rồi mới chịu vào nhà.

Thời Thư liên tục "Ối ối ối?" vì nghĩ nó sợ hãi sẽ trốn, nhưng không ngờ con mèo lại chạy thẳng vào phòng của Thời Thư, rồi lại cào cửa "Kẽo kẹt, kẽo kẹt...".

Thời Thư: "Mi muốn vào phòng ta à?"

Thời Thư đẩy cửa ra, nhìn con mèo chạy vào, nhảy một cái lên bàn, dùng một chân gạt mạnh khung ảnh đang dựng thẳng, ấn vào mặt Tạ Vô Sí trong ảnh, rồi khó khăn xoay người sang phía mình.

Thời Thư bước đến lấy khăn giấy lau mặt khung ảnh: "Nhóc này, đừng nghịch linh tinh, làm bẩn hết rồi."

Nói xong, cậu dùng đầu ngón tay khẽ chạm vào trán con mèo.

Con mèo cúi đầu, dùng chóp mũi chạm vào ngón tay cậu. Thời Thư lập tức bị vẻ đáng yêu của nó làm cho tan chảy, vừa định v**t v* thì con mèo đã nhảy xuống bàn và chạy đi.

Thời Thư: "Đi đâu vậy? Ý gì thế này? Mèo nhà ai bị lạc à? Hay là mèo hoang? Ta có mèo rồi à? Có mèo một cách giống như bị cướp vậy?"

Thời Thư đi theo sau nó, thấy nó chạy vào nhà vệ sinh, nhảy lên bồn rửa mặt, lăn lộn một cái, làm ướt sũng cả người.

Thời Thư: "Ý gì vậy?"

Con mèo lại cào vòi nước, dùng sức cào, cho đến khi người nó lại bị ướt. Thời Thư cuối cùng cũng hiểu ra: "Mi muốn tắm à?"

Con mèo gật đầu. Thời Thư 'hả' một tiếng, thầm nghĩ con mèo nhỏ này thật kỳ lạ, liền mở nước ấm ra để tắm cho nó. Thời Thư biết mèo bình thường rất sợ nước, nhưng con mèo này dường như không sợ, khi được tắm nó ngoan ngoãn bám vào thành bồn, cho đến khi tắm xong được bọc trong khăn khô. Thời Thư lau khô nước cho nó trước rồi mới sấy khô lông.

Nó bé tí như một con mèo con nhưng lại rất thông minh. Ngay khi Thời Thư tắm xong, con mèo bắt đầu cọ vào tay cậu, kéo ống tay áo áo hoodie của cậu, trèo lên vai cậu.

Thời Thư: "Ủa, ta tưởng mi lạnh lùng lắm chứ? Không lạnh lùng à?"

Con mèo đã đứng trên vai cậu, đến gần cọ vào mặt cậu, lông mềm mại.

Thời Thư: "Trời đất, mi giỏi quá!"

Thời Thư bị vẻ đáng yêu của nó làm cho che tim, tâm trạng không khỏi vui vẻ. Cậu lấy điện thoại ra chụp lia lịa: "Chụp một tấm nào."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!