Anh không thèm quan tâm, tên Trần Bình này sao có thể là ông chủ mới của công ty?
Nhìn cái bộ dạng bần hèn dơ bẩn này đi.
Ha ha.
Trần Bình vẫn như trước, nhìn chằm chằm vào Dương Vĩ.
"Chắc cậu cũng chỉ có vài đồng thôi nhỉ? Còn không mau mau lấy tiền tới đây!" Dương Vĩ cười lạnh nói.
"Đúng vậy, tôi đang nhìn vài đồng này." Trần Bình không giận ngược lại còn cười.
"Cậu thật sự muốn chết à Trần Bình, tôi không đuổi cậu thì cũng thật có lỗi với mấy câu nói đó của cậu rồi." Dương Vĩ tự cao không sợ, ha ha cười khẩy.
Bản thân chính là quản lý của công ty, có quyền đuổi việc công nhân cấp dưới.
11
Dương Vĩ, tôi cho anh biết, anh đã bị tôi đuổi việc, anh có thể biến." Trần Bình dựa vào xe máy điện, hai tay nhét vào trong túi quần, nhàn nhạt nói.
Dương Vĩ này, thật sự đúng là đồ ngu ngốc.
Đều tận lúc này rồi, thế mà anh ta còn nhìn không ra.
Mà lúc này, Đàm Khắc Hoa đứng ở một bên mới đột nhiên tỉnh ngộ!
Nguy rồi!
Trần Bình thật là ông chủ mới của công ty!
Nghĩ đến đây, đầu Đàm Khắc Hoa đổ đầy mồ hôi lạnh, biết vâng lời không dám nhìn tới, trong lòng càng căm giận Dương Vĩ."Cậu nói cái gì? Cậu đuổi việc tôi?" Dương Vĩ nở nụ cười, biểu lộ dữ tợn.
Trần Bình này không phải loại ngu xuẩn chứ, ngay cả loại lời này cũng nói đi được.
Mà lúc này, Kiều Phú Quý đứng ở cạnh Trần Bình, lạnh lùng nhìn lướt qua Dương Vĩ, giọng nói lạnh lùng nói: "Thiếu gia nhà chúng tôi nói đuổi việc anh, thì phải lập tức đuổi việc anh!"
Nét mặt Kiều Phú Quý rất kém, người này lại dám nhục mạ thiếu gia nhà mình, muốn chết à!
Cho đến lúc này, Dương Vĩ mới kịp phản ứng lần nữa, trước mặt còn có ông chủ lớn mới tới.
Nhưng mà, không đợi anh ta kịp phản ứng.
Một cái tát phẫn nộ đến từ Đàm Khắc Hoa giáng xuống gương mặt anh ta, quát: "Dương Vĩ, lập tức cút ra khỏi công ty cho tôi, anh đã bị đuổi việc!"
Cái tên Dương Vĩ này thật sự ngu ngốc!
Mình vậy mà lại đi tin tưởng loại người này, đề bạt anh ta làm quản lý của công ty.
"Ông chủ, ông có ý gì?" Dương Vĩ bụm mặt, lộ vẻ khó có thể tin được.
"Ý tôi chính là, Trần Bình là ông chủ mới của công ty chúng ta, cậu ấy nói khai trừ anh thì chính là khai trừ anh."
Lời này vừa nói ra, toàn bộ những người đang có mặt khiếp sợ!
Cả người Dương Vĩ run lên, anh ta hô to: "Không thể nào! Cậu đã phá sản rồi, chỉ là một tên nghèo khổ, sao lại là ông chủ mới?"
Đàm Khắc Hoa nhíu mày nói: "Cậu ấy cũng không phải đơn giản như anh nghĩ!"
Dương Vĩ vuốt tóc nhìn Trần Bình, vẻ mặt như là rau quả ỉu xìu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!