Chương 28: Diễn Diễn Diễn

Cả người Tập Hồng Nhụy ngã vào ngực Sùng Văn Đế, cuối cùng cũng không kiềm chế được nữa mà nghẹn ngào òa khóc.

"Hoàng lão gia... Nô tỳ không còn là nô tỳ nữa… Nô tỳ cũng sẽ không quay về đó nữa… Huhuhu…"

"Được được được, sau này Hồng Nhi chỉ ở bên cạnh Hoàng lão gia thôi!"

Sùng Văn Đế bối rối đau lòng ôm lấy cơ thể yếu ớt của thiếu nữ. Sao tiểu cô nương này luôn khiến cho người ta đau lòng như thế chứ?

Cảnh tượng đẹp đẽ này khiến cho Đức Nhân đứng bên cạnh nhìn xem cũng phải nâng tay áo lên xoa mắt nhưng Bùi Tam lại như bị sét đánh.

Hắn ta đang nhìn thấy cái gì vậy?

Đó là Hoàng đế!

Hắn ta kết luận lần này Tập Hồng Nhụy rời đi nhất định có gian phu nhưng hắn ta không ngờ gian phu đó lại là Hoàng đế!

Mọi thứ đã qua giờ giống như một ngọn núi lớn đè lên người Bùi Tam khiến hắn ta cảm thấy đầu óc ong ong.

Lúc này hắn ta lại nhớ tới câu cuối cùng mà Tập Hồng Nhụy nói với mình: "Bùi Tam, nhớ kỹ những lời mà ngươi nói hôm nay cho ta!"

Ong…

Dường như có thứ gì đó bị đánh tan trong nháy mắt khiến Bùi Tam có cái nhìn rất khác về thế giới này. Mọi thứ đều trở nên rất kỳ lạ, tuy đầu nặng nhưng chân hắn ta nhẹ đến mức không biết mình đang giẫm lên đâu.

"Chết tiệt! Có phải ngươi muốn chết không?"

Tiếng quát to kéo hắn ta về thực tại, Bùi Tam mới ý thức được mình đã đi ra giữa đường từ lúc nào. Lúc này đang có một nam nhân đánh xe cường tráng nắm lấy vạt áo của hắn ta.

Bùi Tam bị đối xử thô bạo như thế thì mới tìm được chút lý trí, hắn ta hất tay tên l. ỗ m. ãng kia ra rồi chạy trối chết.

Trong đầu của hắn ta chỉ có một suy nghĩ: Làm sao bây giờ... Làm sao bây giờ... Làm sao bây giờ… 

Khi hắn ta thất thần quay lại phủ thái tử thì đang có người tìm hắn ta: "Ngươi đi đây vậy? Thái tử phi đang tìm ngươi đấy?"

Lúc này Bùi Tam như bừng tỉnh mà vội vã chạy tới thì thấy thái tử phi đang ngồi ngay ngắn trên ghế cao, bình tĩnh nhìn hắn ta: "Ta đã biết hết những chuyện xảy ra rồi. Hóa ra chuyện ta muốn gả Hồng Nhụy cho ngươi lại là ghép uyên ương quá mức. Nếu ngươi và Ngưng Mộng mới thật sự có tình cảm với nhau fhì ta sẽ làm chủ gả nàng cho ngươi vậy."

Ngưng Mộng thường ngày vẫn bình tĩnh giờ lại thẹn thùng, nàng ta cúi đầu đáp: "Nô tỳ tạ ơn thái tử phi nương nương đã ban hôn!"

Bùi Tam lại kích động ngẩng đầu, đột nhiên la lên: "Không được! Ta có tình cảm với ngươi lúc nào chứ? Ngươi nói bậy nói bạ cái gì trước mặt chủ tử vậy?"

Ngưng Mộng nghe vậy thì sững sờ.

Bùi Tam và Tập Hồng Nhụy hoàn toàn trở mặt, đây là lúc hắn ta đang rầu lo nhất. Thế nên mặc kệ là vì nàng ta hay vì mặt mũi của mình, hắn ta chắc chắn sẽ tiếp nhận mối hôn sự này nhưng tình huống hiện tại là như thế nào?

Ngưng Mộng nhìn hắn ta bằng ánh mắt khó tin giống như muốn xoay chuyển gì đó: "Ngươi nói vậy là có ý gì… Ban đầu ở trên lầu…"

Trong mắt Bùi Tam toàn là oán hận, đều là do tiện nhân này châm ngòi ly gián nên hắn ta mới hoàn toàn trở mặt với Hồng Nhi. Vậy mà bây giờ nàng ta còn dám tính kế hắn ta như thế!

Hắn ta nói với đôi mắt đỏ bừng: "Câm miệng! Còn không phải tại ngươi tính kế ta nên bọn ta mới hiểu lầm nhau sao? Vậy mà người còn miệng lưỡi gì với thái tử phi? Ngươi kém xa Hồng Nhụy, dáng vẻ kém mà năng lực cũng kém, cái gì cũng không thể sánh nổi!"

Ngưng Mộng không dám tin mà lui lại một bước.

Tại sao đột nhiên Bùi Tam lại thay đổi như vậy?

Khóe mắt nàng ta rơi ra vài giọt nước mắt, kích động mà nhìn hắn ta như muốn xoay chuyển mọi chuyện: "Ngươi nghĩ ta như vậy sao?..."

Bùi Tam lại giống như chó điên mà trực tiếp cắn xé: "Ngươi đừng giả vờ nữa! Ai mà không biết chuyện của ngươi? Lúc ở Vương phủ ngươi đã bò lên giường của thái tử gia nhưng không ngờ thái tử gia vốn không để ngươi vào mắt, thế là ngươi lại động lòng với ta. Khi thấy ta và Hồng Nhi thân thiết với nhau thì ngươi lại muốn chia rẽ. Đúng là không biết xấu hổ!"

Ngưng Mộng: !

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!