Chương 24: Làm Chuyện Tốt Cả Đời

"Thiến lợn? Thiến cái thứ đó của lợn để làm gì?" Lâm Quý vừa nấc rượu vừa hỏi.

Tập Hồng Nhụy hừ lạnh một tiếng: "Ngươi chỉ cần nói có làm không thôi, không làm thì ta tìm người khác. Thiến một con lợn được bảy đại tử, không biết có biết bao nhiêu người tranh nhau làm đâu. Niệm tình ngươi được tính là nửa người nhà nên ta mới thiên vị cho tên lão cẩu ngươi mà ngươi còn ở đây nói nhảm với ta sao?"

"Làm chứ, làm chứ. Cô nãi nãi, sao ra ngoài mà vẫn còn hung dữ như vậy? Có phải đã trèo lên giường lão gia…"

Tập Hồng Nhụy vung tay tát một cái.

Lâm Quý: Hả?

Hắn ta lập tức muốn trừng mắt dạy dỗ con khốn này một bài học nhưng nhìn thấy Tập Hồng Nhụy đang trừng mắt với khuôn mặt lạnh lùng mà mạnh mẽ, hơn nữa nàng còn trừng rất lâu khiến cho hắn ta còn không dám đánh rắm, cuối cùng chỉ có thể ôm mặt lẩm bẩm.

Tập Hồng Nhụy hừ một tiếng rồi cười giễu nhìn hắn ta: "Tên chó tạp chủng nhà ngươi đừng tưởng rằng ta rời khỏi cái nhà này thì ngươi là trời là đất, cũng không nhìn xem bây giờ cái nhà này đang dựa vào thể diện của ai để đứng thẳng lưng. Ngày tháng ngươi sống nhờ ta còn dài lắm, cho nên ở dưới mí mắt của ta thì cụp đuôi lại, ngoan ngoãn nghe lời là được, đừng có nói nhiều!"

Lâm Quý: ...

Hắn ta miễn cưỡng đáp: "Rõ thưa Hồng cô nãi nãi..."

"Hừ."

Tập Hồng Nhụy cười giễu Lâm Quý ngoan ngoãn nghe lời một cái rồi quay đầu sang Tập mẫu, dò hỏi: "Lục Yên đã vào phòng chưa?"

Nghe nhắc tới nhị nha đầu, lúc này Tập mẫu mới tìm được uy nghiêm của một người làm mẫu thân. Bà ta lập tức phàn nàn: "Con nhắc đến chuyện này thì ta thật sự rất tức giận. Lúc trước ta mất hai lượng bạc mới nhét được con nha đầu chết tiệt kia vào phòng của ngũ thiếu gia, kết quả là chưa được mấy ngày thì cái đồ ngu ngốc đó đã bị đuổi ra ngoài, số bạc kia cũng đổ sông đổ biển, vậy mà còn ăn ở không trong nhà bà đây.

Nha đầu chết tiệt kia thật sự khiến ta tức muốn chết, chi bằng gả nó đi sớm đi!" 

Tập Hồng Nhụy trực tiếp cắt ngang lời bà ta: "Sau này đừng nhắc tới chuyện này nữa, ta tìm được một công việc ngắn hạn ở bên ngoài, hiện tại đang thiếu một tỳ nữ, tiền công cũng khá hậu hĩnh. Nếu Lục Yên chưa vào phòng thì ta sẽ đưa nàng đi!"

Tập mẫu nghe xong thì lập tức nóng nảy: "Con đưa nó đi rồi thì ai ở đây giúp đỡ ta? Y phục trên dưới Mãn phủ đều là do ta giặt, con không sợ ta mệt chết à?"

Tập Hồng Nhụy nghe xong thì hừ một tiếng rồi đổ một đống bạc vụn từ trong túi ra: "Không thiếu của bà."

Lâm Quý và Tập mẫu nhìn thấy một đống bạc thì lập tức im lặng, sau đó Tập mẫu không ngừng gom bạc lại cũng không cho Lâm Quý chạm vào. Bà ta vui vẻ ra mặt đáp: "Được được được, con muốn mang đi đâu thì đi nhưng đừng đi lâu quá đấy!"

"Biết rồi."

Tập Hồng Nhụy bí mật đưa địa chỉ cho bọn hắn rồi bảo bọn hắn ghi lại. Sau khi Tập Lục Yên mặc y phục tử tế đi ra thì Tập Hồng Nhụy gọi nàng ấy và Lâm Quý đi cùng.

Đi được vài bước, nàng lại nhớ tới gì đó mà quay đầu cảnh cáo Tập mẫu: "Một nô lệ mà bán hai lần sẽ bị tội danh gì thì không cần ta nói, các người cũng tự biết. Cho nên nếu muốn lấy phần tiền này thì đóng miệng thật chặt cho ta!"

"Ai da, biết rồi!"

Tập Hồng Nhụy nhìn ‌Tập mẫu một cái rồi bắt lấy Lâm Bảo Trụ, hai bạt tay lập tức vung tới: "Ngươi biết không?"

Lâm Bảo Trụ: ...

"Hu hu hu…"

Tập mẫu đau lòng vỗ nhẹ lên tay Tập Hồng Nhụy: "Biết, biết, biết, ta sẽ dạy dỗ thằng bé. Con nha đầu chết tiệt con động thủ cái gì chứ?"

Tập Hồng Nhụy hừ một tiếng rồi kéo Tập Lục Yên đi ra khỏi nhà.

Sau khi ra cửa thì thấy Tần Hành Triều đang đứng canh gác ở ngoài. Tập Hồng Nhụy nhìn thấy hắn ta thì thẹn thùng cúi đầu, sau đó cất giọng êm ái: "Để Tần đại ca đợi lâu rồi!"

Tần Hành Triều chính tai nghe được sự dũng cảm phi thường của nàng: …

"Cô nương, lên xe đi!"

Tập Hồng Nhụy thẹn thùng vén tóc mai. Theo động tác của nàng, ba chiếc vòng bạc to bằng ngón út vang lên tiếng leng keng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!