Chương 22: Cảm Động Trời Đất

Người ta thường nói: Trước cửa quả phụ nhiều thị phi.

Tại sao lại nhiều? Đương nhiên là muốn xảy ra nhiều chuyện thị phi với quả phụ rồi.

Trên đời này trượng phu và đấng mày râu ngày nào cũng giảng lễ nghi đạo đức, phần lớn đều ghét bỏ và coi thường nữ nhân giống như là chống nước lũ, né mãnh thú nhưng mà vừa nhắc đến nữ nhân thì lại nhào tới giống như con ruồi ngửi được mùi gì đó.

Bọn hắn cảm thấy quả phụ xui xẻo nhưng lại dễ dàng nảy sinh suy nghĩ không đứng đắn với quả phụ nhà khác.

Nơi chợ búa đông đúc tấp nập, hội tụ đủ tam giới cửu lưu cũng chính là nơi dễ làm ăn nhất. Dựa vào dòng người đông đúc, khách vãng lai lui tới chưa chắc có mấy khách quen, hương vị của tiệm mì cũng không thể bay vào miệng thực khách được.

Mà để ngụy trang vẻ bề ngoài hút mắt nhất thì nên viết những gì mới có thể nổi bật nhất trong các quán mì, trổ hết tài năng để thu hút sự chú ý của khách vãng lai ngay lập tức?

Ha ha, đương nhiên là quả phụ rồi. Thử hỏi lúc nam nhân nhìn thấy hai chữ quả phụ thì có thể cưỡng lại được không?

Trên cơ bản, người chạy tới chạy lui ở bến tàu đều là nam nhân tám giáo cửu lưu. Nếu chú ý điểm này đầu tiên thì mọi việc đã được giải quyết một nửa…

Nghĩ thì là vậy nhưng không thể nói vậy, nếu không sẽ phá hỏng hình tượng cô bé đơn thuần mà mạnh mẽ của nàng. Nàng cũng không dám cam đoan lời nói trong xe ngựa hôm nay sẽ không truyền đến tai người khác.

Thế là Tập Hồng Nhụy hất cằm, đắc ý nhìn hai nàng: "Người tới lui trên bến tàu đa phần đều là người tha hương, ở bên ngoài có vẻ là vô ưu vô lo nhưng tâm niệm trong lòng lại là hương vị quê nhà."

"Quán mì nước Tống quả phụ có cái tên phổ biến, khiến cho người ta an tâm thế cũng sẽ khiến cho người ta nhớ quê, nhớ đến lão nương ở nhà nấu mì chờ bọn họ. Như vậy thì sao có thể không khiến cho người ta cảm thấy gần gũi được chứ?"

Tống quả phụ và Mị Nhi nghe xong thì cũng chợt hiểu ra: "Thì ra là thế, Hồng cô nương suy nghĩ chu đáo thật!" 

Tập Hồng Nhụy đắc ý ngẩng đầu. Đúng thế, nàng chính là người suy nghĩ chu đáo đó nha!

Cho nên khi Sùng Văn Đế đến nhìn thấy Tập Hồng Nhụy ôm xấp giấy chờ mình thì hơi sửng sốt: "Quán mì nước Tống quả phụ?"

Tập Hồng Nhụy liên tục gật đầu: "Đúng! Đây là tên quán mì mà bọn ta cùng nhau nghĩ ra, khi mở quán bọn ta sẽ đặt một tấm bảng hiệu. Hoàng đại quan nhân, nếu ngài đã vẽ vườn hoa thì chắc chắn chữ viết cũng rất đẹp. Vậy ngài có thể… hihi…"

Sùng Văn Đế nhìn thấy ánh mắt mong chờ của nàng thì không khỏi bật cười.

Không phải hắn tự phụ nhưng nói về trình độ thư họa thì trong thiên hạ này, hắn xưng thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất.

Vô số vương hầu công khanh khổ sở xin hắn một bức vẽ đẹp nhưng tiểu nha đầu này thì xin cái gì?

A, là vẽ bảng hiệu cho một quán mì tên là "Quán mì Tống quả phụ".

Sùng Văn Đế vuốt râu nhìn nàng, tiểu nha đầu cũng chớp mắt nhìn hắn. Sùng Văn Đế thấy thế thì lắc đầu. Thôi thôi thôi, vẫn nên chiều nàng vậy!

Hắn liếc mắt nhìn nhìn sang: "Vậy còn không mau mài mực cho đại quan nhân!"

"Được, đến ngay đây!"

Tập Hồng Nhụy thuần thục kéo ghế rồi dâng trà và điểm tâm, sau khi đốt hương thì mới mài mực, phục vụ trọn gói.

Lúc tiểu nha đầu thật sự làm việc thì dáng vẻ hí hửng hoàn toàn biến mất. Nàng nhìn nghiêng mực chằm chằm bằng đôi mắt sáng long lanh, vài sợi tóc mai rũ xuống giống như tơ liễu.

Ngón tay trắng nõn nà thon dài đang mài mực lại giống như hoa ngọc lan nở trên mực. Trong mắt nàng mang theo sự tập trung, không có gì khác cái gọi là hồng tụ thiêm hương*.

*Hồng tụ thiêm hương (): mô tả việc có một phụ nữ xinh đẹp đang đọc sách cùng bạn.

Sau khi Sùng Văn Đế uống một ly trà thì cảm nhận được mặt trời bên ngoài đã lặn, sau rèm yên tĩnh. Hắn mỉm cười nhìn về phía nàng: "Ngươi rất tâm huyết với cái quán này."

"Đương nhiên rồi."

Tập Hồng Nhụy ngẩng đầu lên với đôi mắt sáng ngời, hình như ở chung một thời gian nên nàng đã buông bỏ một chút cảnh giác với hắn nên lúc này mới có thể nhỏ giọng nói tiếng lòng của mình cho hắn nghe: "Ta muốn kiếm thật nhiều thật nhiều tiền, sau đó chuộc tịch* cho mình."

*Chuộc tịch (): bao gồm việc cung cấp tập bản đồ, gia phả dòng tộc và đăng ký hộ khẩu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!